Vùng ngoại ô kinh thành.
Chỉ gặp kéo dài hàng dặm đất canh tác vốn nền được phủ đầy bằng màu xanh của rau cỏ, cây lương thực thì nay chỉ còn một màu tàn lụi. Đất đai khô cằn, nứt nẻ thành các khe nhỏ kéo sâu vào lòng đất. Cây cối, rau cỏ héo úa, không thể phát triển như đã báo lên đây sẽ lại là một vụ mất mùa. Thế nhưng trên mảnh đất khô cằn này vẫn xuất hiện vô số bóng người gầy yếu đi đi lại. Bọn họ nỗ lực quốc đất, vén quản, múc nước tưới lên hoa màu chỉ với hy vọng cứu vớt được một phần nào cây lương thực.
-" Chủ tử, ngài nói không sai. Quả nhiên vẫn là tận mắt chứng kiến mới biết được tình cảnh bây giờ có bao nhiêu gian nan." Lan Hy không khỏi vừa cảm khái vừa buồn phiền nhìn tình cảnh trước mắt nói.
-" Đúng vậy, nghe theo lời chủ tử quả nhiên là không sai. Thế đạo này muốn sống cũng không phải dễ dàng. Hèn gì mấy năm nay các phường thổ phỉ, trôm cắp nổi lên liên tục.." Minh Nguyệt đứng ở một bên dùng ánh mắt tràn đầy sùng bái nhìn về phía Lý Thiên Linh rồi lại mở miệng phụ họa với Lan Hy.
Lý Thiên Linh đứng ở phía trước nghe các nàng nói như vậy không khỏi sắc mặt càng thêm ngưng trọng. Nàng nhưng là không có suy nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy. Bây giờ tuy nàng đã thành công dọn dẹp chướng ngại vật lớn nhất nhưng bây giờ trong nước vẫn còn rất nhiều các thế lực phản loạn lại thêm mất mùa, thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749087/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.