Tận mắt chứng kiến tất cả rung động làm ngay cả bình thường nghịch ngợm, hay nói chuyện Minh Nguyệt cũng không khỏi trở nên trầm mặc. Cũng bởi vậy, trên đường trở về bầu không khí vẫn luôn rất ngột ngạt.
Mãi cho đến khi về đến Càn Nguyên điện bầu không khí mới trở nên có chút hoạt bát lên. Lý Thiên Linh đại khái cũng hiểu bọn họ tâm tư không ở đây cho nên sau khi để bọn họ hầu hạ nàng tắm rửa, ăn uống thì để cho bọn họ trở về nghỉ ngơi sớm hơn so với thường ngày.
Cứ như vậy, trong căn phòng rộng rãi, xa hoa cũng chỉ còn lại một mình Lý Thiên Linh. Nàng mặc trên thân được may bằng quý giá tơ lụa y phục, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Từ sau khi xuất cung đi dạo một chuyến kinh thành trở về, nàng vẫn luôn băn khoan một vấn đề. Đó là làm sao để giải quyết vấn đề khuyết thiếu lương thực. Còn về tại sao không giải quyết vấn đề hạn hán trước thì là do bây giờ đã gần đến tháng 11. Dù bây giờ nàng có huy động người làm đê, đắp mương dẫn nước vào ruộng thì cũng không có bao nhiêu hiệu quả đáng nói vì đã đến giữa mùa và tình trạng phát triển của cây hoa màu đều rất kém nên khó mà hồi phuc. Thay vào đó, chỉ cần chống trụ qua mùa đông năm nay thì nàng có thể đưa ra nguyên bộ kế hoạch cải cách hoàn toàn cách thức trồng trọt của bách tính và có thể thu được sản lượng cao hơn.
Cho nên vấn đề nguy cấp nhất cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749086/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.