Sau khi nhận lấy trong tay Lý Thiên Linh điểm tâm lão nhân cũng không có ăn ngay mà là cẩn thận gói lại thật kỹ rồi nhét vào trong hầu bao. Chống lại ánh mắt nghi hoặc của Lý Thiên Linh đám người, lão nhân cười giải thích:
-" Lão thân trong nhà vẫn còn tôn tử và tôn nữ đang ngóng trông."
Nghe vậy, Lý Thiên Linh đám người nhất thời đều minh bạch rồi. Nhưng minh bạch thì Lý Thiên Linh hai đầu lông mày lại cau lại.
-" Lão bà bà, mấy năm nay mất mùa, hạn hán thật nghiêm trọng sao ?"
Lão nhân nghe vậy thì vốn đang cao hứng tâm tình trong nháy mắt lại tụt xuống. Ánh mắt nàng buồn rầu, lo lắng, lại mang theo từng tia hoang mang.
-" Haiza, đúng vậy, một thập niên trước còn đỡ nhưng mấy năm trở lại đây thì hạn hán, mất mùa xảy ra liên tục. Cũng không biết cứ như vậy thì bách tính thường dân chúng ta còn có thể lại chống được mấy năm nữa đây ?"
Minh Nguyệt nghe vậy thì không khỏi tò mò:
-" Lão bà bà, các ngài không nhận được trợ cấp của triều đình sao ?"
Lão nhân nghe vậy thì thần sắc càng thêm buồn bã, nét mặt của nàng đã trở nên thật vọng đến cùng cực.
-" Triều đình đúng là có trợ cấp về lương thực nhưng qua tay nhiều như vậy thì đến lúc đến tay chúng ta thì còn có thể được bao nhiêu nữa chứ. Bọn họ chỉ phát cháo loãng ở ngoại thành được hai ba ngày thì dừng lại cho nên căn bản không giải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749089/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.