Văn Anh lườm y, sau đó đưa rượu lên miệng nhấp môi, cảm thấy mùi vị cũng không tệ. Chợt nhớ đến sự vắng mặt của một nhân vật quen thuộc cậu bèn hỏi:
- Tên mặt lạnh đâu rồi? Y không đi cùng ngươi à?
- Ý ngươi là Tào Hán? Hắn có chút việc cần phải làm rồi.
- Vậy cậu ấy cũng là gia nhân của ngươi sao?
Văn Anh nhìn sang cậu thanh niên bên cạnh y, trông cậu ấy có hơi khờ khạo và nhút nhát. Vừa thấy Văn Anh nhìn mình cậu ta liền mỉm cười cúi chào, cậu cũng lịch sự chào lại.
- Tên cậu ấy là Đại Đầu Tử, gọi là Đại Đầu cũng được!
- Hihi, Đại Đầu, bảo sao đầu to thật đấy! - Tiểu Nặc đứng phía sau cậu phì cười.
- Tiểu Nặc, cẩn thận lời nói chứ! - Văn Anh nhanh chóng chỉnh em ấy.
- Không sao, không sao, từ lúc sinh ra đầu tôi vốn đã to như thế nên phụ mẫu mới đặt cho cái tên đó. Tôi không hề thấy phiền khi có ai nhận xét như vậy...
Đại Đầu quả thật không những lễ phép mà còn rất thật thà, Lý Thức mỉm cười thỏa mãn như thể y đã huấn luyện được một tôi tớ rất ngoan ngoãn. Văn Anh lại tiếp tục câu chuyện:
- Ta nghe nói Nam Quy Hội lần này đã giành được chiến thắng, thật tiếc vì không thể tham gia.
- Ngươi nghe ai nói? - Lý Thức chần chừ một lúc rồi tự suy đoán - Thường Phong ư?
- Đúng thế!
- Y đã kể cho ngươi nghe những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dien-hoc-duong-xuyen-thanh-nam-nhan-trieu-duong/2847216/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.