Khúc Nặc lạnh lùng nhìn về phía ta nói :
"Lúc này, ta còn mặt mũi nào gặp huynh ấy?"
Ta biết rõ nội tình, nên hiểu hàm nghĩa chân chính trong câu nói đó .
Khúc Nặc nói :
"Ngươi thả ta đi, từ nay về sau, sự sống chết của ta không có bất cứ quan hệ nào với ngươi. "
Ta cố sức lắc đầu nói :
"Cô nương nói như vậy là không đúng rồi, cô nương nếu như ra đi thế này, người Tần nhắt định sẽ phát hiện ra chuyện Tần Lăng bị đào, nói không chừng họ còn tìm ra được chuyện này do chúng ta làm. Sự sống chết của một mình ta không đáng nói nhưng nó sẽ liên lụy tới các huynh đệ của ta. Hơn nữa thái hậu vì chuyện cô nương phải tuẫn táng, nên mới bỏ qua cho phụ thân cô nương, nếu như cho thái hậu biết cô nương vẫn còn sống trên đời này, thì chẳng phải là sẽ hại tới người nhà của cô nương hay sao?"
Khúc Nặc cắn cắn môi, ánh mắt trở nên lưỡng lự .
Ta khuyên bảo, nói :
"Thế này vậy, ta sẽ cho thủ hạ hộ tống cô nương rời khỏi nước Tần, nếu như Khúc cô nương tin ta, ta sẽ đem tin tức cô nương còn sống thông báo cho phụ thân cô, lúc rời khỏi nước Tần rồi, cô nương có thể tự do ra đi, ta tuyệt đối sẽ không giữ cô lại. "
Ý định của Khúc Nặc đã bị ta làm lay động, nàng nhẹ giọng nói :
"Ta đồng ý với ngươi, nhưng ngươi… tuyệt đối không thể đem tin tức của ta nói cho Trầm đại ca biết!"
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555346/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.