Mộ Dung Yên Yên khuôn mặt đỏ lên, nhẹ giọng phì nói :
"Điện hạ bây giờ đã là Đại Khang thái tử, sao vẫn không nghiêm chỉnh như vậy chứ. "
Ta ha hả cười nói :
"Dận Không nói lời thật lòng, Mộ Dung cô nương cũng nên suy nghĩ một chút. "
Mộ Dung Yên Yên nói :
"Điện hạ đừng vội cười, ta tới đây là mời điện hạ đi dùng cơm!"
"Ai làm chủ vậy?"
"Chú cháu Tây Môn Bá Đống!"
Ta gật đầu nói :
"Xem ra hai chú cháu này muốn cám ơn chuyện làm ăn, nhưng mà trong thời gian này chuyện thái hậu giao cho ta thực sự quá nhiều, ta không có thời gian để đi. "
Ta suy nghĩ một chút rồi nhìn Mộ Dung Yên Yên nói :
"Cơm thì ngày sau có thể ăn, ngày mai ta phải vào cung gặp thái hậu, thuận tiện nói chuyện làm ăn của Tây Môn gia. Nếu như có thể giúp hắn hoàn thành chuyện này, thì bảo hắn thiết yến cũng không muộn. "
Mộ Dung Yên Yên nói :
"Nhưng mà bọn họ đã đặt tiệc rượu rồi. "
Cả đêm nay ta không ngủ, người bây giờ cảm thấy rất uể oải, hơn nữa hôm nay còn phải suy nghĩ xem nên nói việc liên minh như thế nào với Tinh Hậu, bữa tiệc này chắc chắn ta không thể đi được .
Mộ Dung Yên Yên thấy ta kiên quyết, đành phải thôi, ân cần nói :
"Điện hạ trở về nghỉ ngơi cho tốt, ta trở lại nói với chú cháu Tây Môn Bá Đống. "
Tiếp xúc với Mộ Dung Yên Yên càng nhiều, ta càng phát hiện ra những ưu điểm ở nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555347/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.