Doãn Thiệu Đình lăn lộn thương trường kinh thành bao năm, nhãn lực sắc bén, người ông tiến cử, tất nhiên không sai.
Sáu vị chưởng quầy ngày ấy đến, ngoài hai người quả thực nhờ xem cáo thị mà tới, số còn lại ít nhiều đều có dây mơ rễ má với Doãn Thiệu Đình.
Ông phất tay cười:
“Cô có một chỗ dở —— làm việc quá mức khiêm nhường! Mấy người kia tuy có chút tài cán tính toán sổ sách, nhưng muốn trong thời gian ngắn như vậy vực dậy mấy cửa tiệm rách nát, xoay lỗ thành lãi, cũng khó như lên trời. Nếu chẳng phải trước đó cô đã âm thầm chỉ điểm, e giờ bọn họ đã rối tung rối mù cả rồi!”
Chuyện Diệp Sơ Đường mời bọn họ đến phủ đàm thoại, ông có biết.
Khi ấy ông chỉ cho rằng nàng vừa tiếp quản mấy cửa hàng, muốn giao phó vài việc vặt mà thôi.
Sau này mới hay, hóa ra về chuyện buôn bán này, Diệp Sơ Đường sớm có tính toán chu toàn.
Trà trang không cần bàn —— nàng có tay nghề sao trà, pha trà khéo léo, lại có ông làm chỗ dựa, đường thu mua trà lá cũng mở sẵn, thêm Đường Trọng Lễ ra mặt, đương nhiên chẳng lo đầu ra.
Nhưng những cửa hiệu khác lại có thể hồi sinh nhanh chóng, quả thực ngoài dự liệu.
Ông biết rõ Diệp Sơ Đường tuyệt chẳng phải hạng vô năng. Từ một tiểu thư khuê phòng mười mấy năm, sau biến cố lại dựa vào y thuật nuôi ba đứa em, dựng nghiệp từ tay trắng —— chẳng phải chuyện phàm nhân làm nổi.
Song, nàng rốt cuộc vẫn là nữ nhi, xét theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824394/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.