Diệp Hằng vội tới tiền sảnh, vừa vào đã thấy hai huynh đệ Diệp Cảnh Ngôn và Diệp Vân Phong.
Diệp Cảnh Ngôn mặc một thân cẩm y trắng, trên thêu tùng trúc, dáng người cao ngất, so với trước càng thêm tuấn tú thẳng tắp. Chỉ cần đứng đó, liền như thanh trúc xanh rắn rỏi, phong tư nhã nhặn, dáng dấp quân tử ôn hòa.
Thấy cảnh ấy, bước chân Diệp Hằng khựng lại, trong thoáng chốc còn có mấy phần thất thần.
Thân hình kia, gương mặt nghiêng kia, thực sự quá giống Diệp Tranh……
Nghe tiếng bước, Diệp Cảnh Ngôn quay người, ôm quyền hành lễ, thanh âm trong trẻo như ngọc:
“Nhị thúc.”
Diệp Hằng bừng tỉnh, lưng đã toát một tầng mồ hôi lạnh.
Không, vẫn khác.
Diệp Tranh tính tình cương trực, khí thế bừng bừng. Diệp Cảnh Ngôn tuy dung mạo vóc dáng có vài phần tương tự, song khí chất lại hoàn toàn bất đồng.
Tâm thần đang căng chặt rốt cuộc cũng buông lỏng đôi chút, song sắc mặt ông ta vẫn nghiêm nghị, chẳng tỏ vẻ hòa nhã gì.
“Các ngươi tới đây làm gì?”
Diệp Vân Phong nghe giọng ấy liền bực, lông mày kiếm nhíu chặt, ôm tay tiến lên một bước, lại bị Diệp Cảnh Ngôn đưa tay ngăn lại.
“Hôm nay ta và A Phong tới đây, đích thực là có chuyện hệ trọng, muốn thỉnh nhị thúc giúp đỡ.”
protected text
Diệp Hằng cười lạnh, ánh mắt đảo qua hai người, giọng lộ mấy phần châm biếm:
“Ta giờ thành ra bộ dạng thế này, còn có tư cách giúp các ngươi sao? Các ngươi kia còn có A tỷ bản lĩnh cao cường, sao không tìm nàng, lại tới tìm ta?”
Diệp Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824244/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.