Ý nghĩ ấy vừa lóe lên trong đầu, Diệp Sơ Đường liền tự phủ định.
Xe ngựa của Thế tử Định Bắc Hầu, nào phải dễ dàng mà mượn được.
Thôi vậy, sau này có dịp thì để Thẩm Diên Xuyên giúp trông muội muội… à không, tìm cơ hội để Tiểu Ngũ chơi tiếp cái liên hoàn khóa kia mới phải.
Ừm, cứ quyết định như thế.
Trong lòng nàng thoáng chốc sáng sủa, mà Tiểu Ngũ dường như cũng vì nhớ tới liên hoàn khóa nên bị phân tán sự chú ý, nét hoảng hốt căng thẳng trên gương mặt nhỏ nhắn đã vơi đi nhiều.
Lúc này, xe ngựa cũng vừa dừng trước Diệp phủ.
Diệp Sơ Đường bế Tiểu Ngũ xuống xe, Diệp Cảnh Ngôn đứng bên cạnh đưa ô che cho.
Chưa kịp đi bao xa, đã thấy một tiểu đồng từ hành lang hớt hải chạy tới.
“Nhị tiểu thư! Người cuối cùng cũng đã về! Lão gia chờ ở tiền sảnh đã lâu rồi!”
Diệp Cảnh Ngôn khẽ trầm sắc mặt, thấp giọng hỏi:
“Giờ này, ông ấy tìm A tỷ có việc gì?”
Diệp Sơ Đường bước đến hiên nhà, đưa Tiểu Ngũ cho Cảnh Ngôn, dặn dò:
“Đệ cùng A Phong đưa muội ấy về trước, ta đi một lát sẽ quay lại.”
Diệp Cảnh Ngôn muốn nói thêm, song thoáng liếc tiểu đồng đang đứng gần, chỉ gật đầu nhẹ:
“Được.”
……
Khi Diệp Sơ Đường vào thư phòng, Diệp Hằng đang ngồi sau án viết lách.
Nghe tiếng động, ông ta ngẩng đầu, cau mày:
“Sao đi lâu vậy?”
Diệp Sơ Đường phủi mấy hạt mưa trên vai, khom gối hành lễ:
“Nhị thúc chờ lâu. Hôm nay, gặp lại Từ thúc thúc sau nhiều ngày, liền ngồi trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824200/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.