Từ Phượng Trì hơi sững lại.
Nếu lời này là do kẻ khác nói ra, ông ta tất nhiên sẽ cho rằng đối phương đang mơ tưởng viển vông. Thế nhưng, khi nghe từ miệng Diệp Sơ Đường, ông ta lại mơ hồ cảm thấy —— nàng thực sự có thể làm được!
Giống như trước kia, ông ta đã nhiều lần dặn dò bọn họ chớ nên quay về kinh thành, để tránh rơi vào hiểm cảnh sâu hơn. Thế nhưng nàng vẫn mang theo A Ngôn, A Phong cùng Tiểu Ngũ trở lại.
Mà kết cục, tình huống như dự đoán không hề xảy ra, trái lại Diệp Hằng cùng nhà hắn lại liên tiếp gặp phiền toái.
Kể từ ngày Diệp Sơ Đường chủ động tìm đến mình, Từ Phượng Trì chưa từng coi nhẹ thiếu nữ này. Nhưng đến nay, ông ta mới nhận ra, bản thân vẫn đã đánh giá thấp nàng.
Từ Phượng Trì nghiêm giọng nói:
“ Nếu có bất cứ việc gì cần ta giúp, cứ việc mở miệng.”
Diệp Sơ Đường cong đôi mày, khẽ cười:
“Vậy thì trước tiên đa tạ Từ thúc thúc.”
Thấy khóe môi nàng nở nụ cười như hoa, ánh mắt trong trẻo sáng ngời, Từ Phượng Trì cũng theo đó mà thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng vừa nghĩ đến một chuyện khác, ông ta lại chau mày.
“Đúng rồi, tòa nhà ở hẻm Liễu Loan kia, bên Diệp Hằng đã có lời lẽ gì chưa? Rốt cuộc bọn họ tính khi nào mới dọn đi?”
Nơi đó vốn là phủ đệ của Diệp Tranh, nào phải của Diệp Hằng.
Khi xưa, mọi người đều nghĩ huynh muội Diệp Sơ Đường đã chết cả, Diệp Hằng mới có cơ hội lặng lẽ chiếm lấy tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824199/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.