Diệp Sơ Đường đưa tay nhéo nhéo gương mặt non nớt của Tiểu Ngũ.
“Yên tâm, đều sẽ cho muội xem cả.”
Đôi mắt Tiểu Ngũ cong cong, sáng lấp lánh.
— Quả nhiên A tỷ là tốt nhất!
Diệp Sơ Đường ôm muội vào trong phòng, sai Diệp Vân Phong mở hai chiếc rương ra.
“A Ngôn, ba năm nay khí hậu thu hoạch thế nào, đệ đều rõ. Vậy phần ruộng đất cho thuê giao cho đệ xem.”
Diệp Cảnh Ngôn gật đầu:
“Được.”
Còn nàng thì tự mình lật xem sổ sách của mấy cửa hiệu.
Tiểu Ngũ ngồi sát bên, trước mặt cũng đặt một quyển.
Nàng đọc rất nhanh, bàn tay cầm bàn tính gõ lách tách không ngừng.
Trong mấy huynh muội, chỉ còn Diệp Vân Phong là rỗi rãi chẳng có việc gì.
Hắn nghiêng trái ngó phải, cuối cùng nhịn không được ghé lại nhìn thử, nhưng thấy chi chít chữ trên trang giấy, gương mặt anh tuấn lập tức nhăn tít.
Đau đầu! Thật sự đau đầu!
Diệp Sơ Đường chẳng buồn ngẩng lên:
“A Phong, nếu thật sự không có việc làm, ra ngoài mua ít bánh đậu xanh về cho Tiểu Ngũ đi.”
Diệp Vân Phong như được đại xá:
“Được! Ta đi ngay!”
Tiểu Ngũ vừa nghe thấy, hai cái tai nhỏ động đậy, động tác trong tay càng nhanh hơn.
— Bánh đậu xanh! Phải đọc xong sổ sách trước khi Tứ ca mua về mới được!
…
Diệp Vân Phong chân tay nhanh nhẹn, chẳng bao lâu đã mua được đồ ăn quay về.
Không ngờ giữa đường lại chạm mặt Diệp Thi Huyền.
“A Phong đi đâu vậy?” Ánh mắt Diệp Thi Huyền lướt qua thứ trong tay hắn, miệng khẽ cười hỏi.
Vốn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824165/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.