“A Ngôn, bên đệ xem thế nào?” Diệp Sơ Đường lại hỏi.
Lúc này Diệp Cảnh Ngôn cũng đã lật xong ba năm sổ sách, khẽ lắc đầu:
“Cũng có vấn đề. Năm kia gặp tuyết tai, ruộng đất không thu hoạch được gì, nhưng năm ngoái cùng năm nay đều phong điều vũ thuận, vậy mà tiền tô thu về vẫn ít đến đáng ngờ. Đoán chừng là có kẻ dưới tay ăn chặn.”
Diệp Sơ Đường gật đầu, việc ấy nàng chẳng thấy lạ.
Điều nàng để tâm là—
“Về sau phải tìm cơ hội xem thử, rốt cuộc khoản tiền ấy thất thoát ở đâu. Nếu chỉ là người dưới tự mình bỏ túi thì dễ xử, đổi người là xong. Nhưng nếu có kẻ đứng sau sai khiến…”
Bình thường Diệp Hằng bận rộn công vụ, ít khi để tâm chuyện trong nhà, phần lớn đều do Cao thị lo liệu.
Ai mới thật sự có vấn đề, việc này còn phải điều tra.
Diệp Cảnh Ngôn lĩnh hội, khẽ gật đầu:
“Đệ hiểu.”
Hiện tại khế đất chưa về tay bọn họ, không tiện hành động, nhưng may sao sổ sách đều đã đọc qua, cũng coi như nắm được sơ lược tình hình.
“Cất những sổ này đi, ba ngày sau đem trả.”
Trong mắt Diệp Hằng, Diệp Sơ Đường chỉ là một nữ nhi nuôi nơi khuê phòng, dù mấy năm nay có ít nhiều trải nghiệm bên ngoài, thì về sổ sách cửa hiệu, ruộng đất… cũng chỉ hiểu lơ mơ mà thôi.
Cảnh Ngôn và Vân Phong đều mới mười hai, mười ba, e rằng chẳng biết gì.
Còn Tiểu Ngũ thì khỏi nói, bất quá cũng chỉ là một tiểu oa nhi ngây ngốc.
Vậy nên, đưa cả hai rương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824166/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.