Diệp Hằng gật đầu, vẻ mặt đầy quan tâm:
“Đúng vậy. Ta nhớ năm nay con đã mười bảy? Cũng tới tuổi có thể bàn hôn sự rồi. Trước kia các con lưu lạc bên ngoài, chịu không ít khổ cực. Nay khó khăn lắm mới trở lại kinh thành, nhị thúc tất nhiên phải để mắt, chọn cho con một mối lương duyên tốt!”
Trong lời nói, dường như ông ta thực sự coi mình là trưởng bối có quyền chủ sự.
Nhưng sắc mặt Diệp Sơ Đường chỉ thản nhiên, chẳng hề có vẻ e thẹn khi nghe nhắc đến chuyện chung thân đại sự như nữ nhi thường tình.
“Nhị thúc, con chưa từng nghĩ tới việc ấy.”
Diệp Hằng sửng sốt:
“Cái gì?”
Khóe môi Diệp Sơ Đường hơi cong, nhưng ánh mắt trong trẻo lạnh lùng:
“Ba năm qua con gánh theo A Ngôn, A Phong và Tiểu Ngũ, coi như đã quen lạnh nhạt nhân tình. Nay trở về, trong lòng chỉ có một nguyện vọng —— chính là nuôi dưỡng các em khôn lớn, ngoài ra không còn cầu gì khác.”
Thấy nàng không giống như nói đùa, Diệp Hằng liền nóng nảy:
“Nhưng… nhưng con là nữ nhi, không gả sao được? Vài ngày nay ta đã bắt đầu lưu tâm chọn lựa, chỉ muốn giúp con tìm một mối thật tốt, con——”
Diệp Sơ Đường ngắt lời, giọng bình thản:
“Đa tạ nhị thúc hảo ý. Nhưng tình cảnh của con, chính con rõ hơn ai hết. Ba năm lưu lạc, e rằng không ít người sẽ mang thành kiến. Chi bằng sống một mình tự tại, còn hơn phải gượng ép cầu toàn.”
“Con——”
Diệp Hằng hoàn toàn không ngờ nàng sẽ thốt ra lời ấy. Nàng… chẳng lẽ định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824164/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.