Edit: Sa
Khi say, Hạ Thanh Thời không làm loạn mà rất ngoan ngoãn dựa vào lồng ngực anh, để anh ôm cô ra ngoài.
Trên xe, Hoắc Đình Dịch cố nhẫn nhịn, nhưng cuối cùng vẫn nghiêm mặt mắng cô: “Không biết uống rượu mà còn học đòi người ta uống? Đã bảo em không được tùy tiện uống rượu ở bên ngoài rồi mà.”
Tửu lượng của Hạ Thanh Thời rất tệ, cô chỉ cần ăn chocolate vị rượu là cũng có thể say khướt.
Bị mắng, cô không giải thích mà cứ như một chú chim non rúc vào lòng anh, dùng một đầu ngón tay nghịch cúc áo của anh.
Hiếm khi thấy cô ngoan ngoãn tựa một cô mèo thế này, tâm trạng của Hoắc Đình Dịch dễ chịu hơn nhiều. Nhưng rất nhanh sau đó, anh không cười nổi.
Xe về đến nơi, ở sảnh khách sạn, từ xa, Hoắc Đình Dịch nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc: Kevin.
Hoắc Đình Dịch ấn đầu Hạ Thanh Thời vào lòng mình, sau đó ngước đầu nhìn Kevin đang kéo vali.
Anh và Kevin tiến hành giao tiếp bằng ánh mắt trong im lặng. Hoắc Đình Dịch cũng dùng sự im lặng để chào hỏi đối phương. Ánh mắt anh thể hiện ý tứ vô cùng rõ ràng: Cô ấy say rồi, không được quấy rầy cô ấy.
Trong lúc anh định đỡ cô gái trong lòng mình đi vào thang máy thì Kevin gọi: “Thanh Thời.”
Ơ?
Hạ Thanh Thời ngẩng phắt đầu lên.
Hoắc Đình Dịch: “…”
Anh giả vờ như bây giờ mới nhìn thấy Kevin, vui vẻ chào đối phương: “Đến rồi đó à? Chuyến bay không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-tieng/2835624/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.