Edit: Sa
Vì sợ chị không tin mình là Bóng Nhỏ nên cả buổi sáng, Bóng Nhỏ biến thành đứa bé cực kỳ ngoan ngoãn.
Lúc ăn sáng, cậu bé không vội vàng lấy trứng gà cho anh Yến Thời mà ngồi thẳng trên chiếc ghế dành cho trẻ em, cẩn thận lột vỏ trứng gà rồi bỏ vào chén của Hạ Thanh Thời, sau đó ngẩng đầu nhìn cô.
Hạ Thanh Thời xoa đầu cậu bé, hỏi: “Em lột cho chị hả?”
Bóng Nhỏ vội vàng gật đầu, trông đáng yêu không tả xiết.
Hạ Thanh Thời bỏ trứng gà qua một bên, cầm ly sữa lên uống một ngụm, sau đó ung dung nói: “Chị no rồi.”
Bóng Nhỏ “a” lên một tiếng, tỏ ra rất thất vọng.
Cậu bé giương mắt nhìn Hạ Thanh Thời, sau một hồi bối rối, cậu thấp thỏm hỏi: “Chị ơi, vậy bây giờ em có là Bóng Nhỏ không ạ?”
“Ưm…” Hạ Thanh Thời nhíu mày suy nghĩ, “Không biết, Bóng Bảo của chị ngoan lắm, nhưng em không ngoan như em ấy… Chị phải quan sát thêm đã.”
Sau đó, Hạ Thanh Thời lẩm bẩm: “Nếu có đứa hư hỏng dám giả mạo Bóng Bảo yêu quý của chị, chị sẽ bảo chú công an bắt đứa hư hỏng đó lại.”
Nghe thế, Bóng Nhỏ mếu máo, cậu xoay người, mặt như đưa đám nhìn Hoắc Đình Dịch đang quét mứt lên bánh mì, sụt sịt: “Anh ơi, anh mau nói cho chị biết em là Bóng Nhỏ đi! Mau nói cho chị biết em là Bóng Nhỏ đi mà!”
“Bóng Nhỏ? Bóng Nhỏ là ai?” Hoắc tiên sinh vẫn còn ghim vụ thằng nhãi mũm mĩm này chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-tieng/2835625/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.