Sau khi đã nhắn nhủ cho Nell, tôi trở về làng.
Trên đường đi, tôi tình cờ nhìn thấy Bella đang chữa trị cho những chiến binh bị thương.
Cô ấy cùng một nhóm người mang họ về từ chỗ chiến trường.
Nhận ra tôi, họ mừng rỡ chạy lại.
Bella giúp họ bĩnh tĩnh lại, giao công việc cho người bên cạnh rồi nhanh chóng đến chỗ tôi.
Cô ấy nhắm mắt niệm chú 〖Thần giao cách cảm〗.
「Ngài Long thần! Tất cả lũ trẻ bình an rồi! Mọi chuyện đã kết thúc!」
Cô nàng khá hào hứng, trong khi lúc nãy còn ngăn những người khác muốn đến gần với tôi.
Một nụ cười mệt mỏi trên gương mặt đang nhắm của cô ấy.
Mới còn trẻ mà đã phải chịu áp lực làm sư tế giao tiếp với Long thần, hòa giải cả ngôi làng, lập kế hoạch đối phó với kẻ thù, chỉ huy thực chiến cũng như điều trị.
Nhưng bản tính trẻ trung vẫn không đổi.
Tôi nhìn cô ấy hiện giờ rất ra dáng.
Cuối cùng đã xong rồi.
Những tai họa đổ xuống bộ tộc Lithovar cũng qua.
Con Manticore, hiềm khích giữa hai ngôi làng, số lượng Abyss tăng lên kỳ lạ… cùng với đoàn tư quân của tên quý tộc ngớ ngẩn đó.
Khu rừng từng một thời nguy hiểm này sẽ dễ sống hơn một chút.
...Nhưng cũng thật đáng tiếc vì tôi sẽ rời đi.
Không có nghĩa là hoàn toàn vô nghĩa.
Tôi không nghĩ tới chuyện tiêu cực đâu.
Bình yên đã đến với bộ tộc và khu rừng.
“...Ngài Long thần?”
Không chắc tôi định làm gì, Bella hỏi.
Nhận ra mình vô tình mở miệng nói, cô ấy lại vội nhắm mắt…
Đừng lo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916644/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.