Kẻ đứng đầu 〖Thợ săn đói khát〗 đã chết.
Gần như cả quân đoàn cũng bị tiêu diệt, những tên sống sót tìm đường rút lui.
Bộ tộc Lithovar cuối cùng đã được yên bình.
Tôi quan sát cơn mưa dập tắt từng ngọn lửa.
Lát nữa là sẽ xong thôi.
Hướng về phía ngôi làng tôi tỏ ra nhẹ nhõm.
Một lần nữa… tôi lại phải rời đi.
Không biết Aro sẽ chấp nhận thế nào đây.
Nếu biết tôi sắp chia tay, chắc chắn sẽ rất buồn và giận.
Cô nhóc vẫn còn chút vương vấn với quê nhà.
Tôi đoán con bé sẽ bỏ đi mà không giải quyết vấn đề này.
Chuẩn bị phải nói lời tạm biệt rồi.
Không biết cách nào để giải thích rõ với họ bây giờ, tôi nghĩ họ sẽ kiên quyết giữ tôi lại…
Hoặc ít nhất hãy nói với sư tế.
Tôi lại nhìn về phía ngôi làng, sói Rarag bước đến.
Nó đang chú ý tới những ngọn lửa đang lụi tàn rồi bỗng quay sang tôi.
「Ngươi định rời khỏi đây ư, rồng hai đầu?」
Ooh… Ra là loài sinh vật này có thể dùng 〖Thần giao cách cảm〗 khi hợp nhất.
Xin lỗi, khi nãy có lẽ tôi đã hơi quá cẩn trọng.
「Nếu không có ngươi ở đây, chúng chắc chắn sẽ thiêu cháy toàn bộ khu rừng. Bọn ta sẽ phải chết」
Dù được xem là Vị thần dữ tợn, tôi nghĩ họ sẽ hơi khó tính một chút, nhưng không phải.
Đã vậy tôi sẽ nhờ họ giúp đỡ.
Sau khi tôi đi khỏi khu rừng, hãy thay mặt bảo hộ cho tộc Lithovar.
Tôi không biết liệu chuyện gì khác sẽ đến.
「...Những gì bọn ta làm là loại trừ các tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916643/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.