Tôi đặt con nhện trên đầu rồi vụt vào rừng.
Nó liên tục dùng chân gõ lên đầu tôi để chỉ hướng.
Tôi cũng dò tìm bằng 〖Cảm quan〗 nhưng không có bóng dáng con người.
Đúng là chúng đã rút đi hoàn toàn.
Có lẽ chúng nhận ra đối đầu với tôi là một sự liều lĩnh nên không muốn tấn công ngôi làng nữa.
Nhưng chắc chắn chúng sẽ không bỏ qua con thú mang viên đá quý kia.
Nếu cứ để mặc thì, theo lời của tộc Lithovar, cơn thịnh nộ của Đứa trẻ rừng xanh sẽ gây nên thảm họa.
Nhanh chân nào, không chừng tôi có thể tìm thấy căn cứ của chúng lẫn những đứa bé bị bắt cóc.
Có thể nhân tiện giải quyết cả hai việc cùng lúc.
Tôi sẽ tìm từng tên rồi đá đít bay khỏi rừng…
Khoan, để đảm bảo về sau, tôi sẽ giữ lại một số làm tù binh.
Theo tình hình này, có khả năng những nhóm khác sẽ tiếp tục làm hại ngôi làng chỉ vì săn tìm đá quý hoặc là tôi.
Tôi phải làm gì đó để ngăn chuyện này lại.
“!”
Bất ngờ có tín hiệu con người.
Có ba dấu mốc.
Giống như đang trên ngựa, nhưng chúng không làm gì cả, chỉ đi quanh quẩn trong rừng.
Chúng hoặc phải chạy khỏi khu rừng hoặc nên tụ họp với những đơn vị khác…
Có ý gì đây?
Suy luận cũng vô ích.
Sau khi cúi thấp xuống để cảnh báo con nhện, tôi lao lên.
Có lẽ kinh hãi trước tiếng bước chân của tôi, chúng vội rời đi.
Trong khi bám đuổi, tôi thấy có gì đó sai sai.
Tín hiệu không chạy thẳng mà theo hướng vòng cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916633/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.