Một thời gian ngắn sau khi tôi và Grodel tập trung với tiểu đoàn thứ tư, Azalea đến nơi, trên người dính máu và được cõng trên lưng thằng nhãi nhân thú Nell còn lùn hơn cậu ấy.
Vai áo cậu ta rách tả tơi và máu rỉ ra từ đó.
Càng nhìn tôi càng trở nên tức giận.
“N- Ngài Azalea bị quái thú gây sát thương. Ai đó, dùng ma thuật điều trị…”
Nell lên tiếng rồi đặt cậu ấy xuống đất.
Cách nói trỏng đó làm tôi bực mình.
Đến mức run người.
“Azalea! Giải thích đi! Không phải cậu khoe mẽ sẽ hạ gục con rồng đó hả! Bị một đứa xác sống tầm thường đả thương, cậu thật thảm hại biết bao! Chuyện gì với hai người bên cạnh cậu rồi? Đừng nói là đã để xác sống kia thoát được rồi nhá?!”
Tôi chửi bới, rút kiếm đâm xuống đất.
Tiếng lẻng xẻng vang lên khi vụn đá bắn ra.
Với lưỡi kiếm lộ ra, tôi bước tới chỗ cậu ấy.
Nell tỏ ra lo lắng, nhưng tuân theo ánh nhìn của Azalea nên tạm tránh ra.
“Thần không đáng được tha thứ. Không có lý do gì để bào chữa cho sai lầm khủng khϊếp mà thần mắc phải. Hãy để thần tạ lỗi bằng hành động của mình…”
“Cậu định van xin tôi giao việc xử lý con rồng đó lại cho cậu?! Lúc này rồi, trong tình hình bây giờ, sao cậu có thể… Cánh tay đó làm gì mà cầm kiếm nỗi nữa hả?! Cậu tính thế nào?! Tôi đã giao phó cho cậu, vậy mà trong thời điểm quan trọng lại để bị thương bởi một con quái kém cỏi! Rõ không thế?! Cuộc thám hiểm này, như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916632/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.