Chương trước
Chương sau
Bella dẫn tôi đi giữa hầm trú ẩn nơi chữa trị những người bị thương.
「Gần nhất tiếp theo là khu trị liệu… Chúng ta sẽ rẽ phải, có căn nhà lớn bên đó...」
Khi tôi đang nghe Bella chỉ hướng, có một người phụ nữ chạy theo phía sau.
Cô ta thở gấp với dòng nước mắt trên mặt.
Có đường kiếm chém nhẹ trên tay cô ấy, quần áo dính đầy bùn.
Đang phân vân có chuyện gì, cô ấy quỳ xuống cúi lạy tôi.
“Cô Bella! Ngài Long thần! Hai người có thể cân nhắc đến đây trước được không?”
“B- Bình tĩnh! Sao thế…?”
“Chuyện là, hầm trú ẩn nơi chúng tôi đã bị công kích… Họ vội bỏ đi vì sợ Long thần, nhưng lũ trẻ đã bị bắt đi…”
Cô ấy nói xong rồi nức nở.
Lũ khốn này đi xa tới mức bắt cóc người khác nữa…
Do chúng đã đột nhập được nên nơi đó sẽ chịu thiệt hại nặng nhất.
Tốt hơn nên đến đó trước.
Nếu không sẽ quá trễ.
Chúng tôi đổi hướng theo người phụ nữ.
Tộc Lithovar đang mang người bị thương đi khi chúng tôi đến nơi.
Không ngờ tôi lại đốt MP nhanh như vậy, nhưng… may mà không cần nhiều cho trận chiến.
Lượng hồi phục lại có thể đủ để tự trị thương hoặc tấn công.
Khi cô bạn đang chữa trị, Bella hỏi han tình hình.
Có mười đứa trẻ bị bắt.
Không còn trận chiến nào trong ngôi làng nữa, tôi nghĩ chúng đã hoàn toàn bỏ đi.
Nhưng chúng đã để lại một mớ hỗn độn.
Hy vọng đây chỉ là sự chống cự cuối cùng của chúng…
“Sao họ lại bắt lũ trẻ…? Có để lại lời nhắn gì không? Không chừng lũ trẻ bị gϊếŧ rồi?”
“Theo tôi nhớ, sau khi chém một người bên cạnh tôi, một trông số họ nói ‘Ngươi biết về con thú mang viên đá quý đúng không?’”
Viên đá quý…?
Cái gì, chỉ vì lý do đó mà chúng ra tay hạ độc rồi cố gắng tàn sát cả bộ tộc?
“...Điều này khớp với thông tin mà tôi có được từ tù binh… Những người này… Họ có kế hoạch kích động những Vị thần dữ tợn…”
Bella lau mồ hôi trên trán.
Giọng cô ấy sợ hãi.
Vị thần dữ tợn… Đứa bé rừng xanh.
Tôi đã nghe về chúng.
Có lẽ chúng có liên quan tới quái thú mang viên ngọc.
Nhưng khi nhắc tới Vị thần dữ tợn trông Bella hơi hoảng.
Chúng nguy hiểm đến thế cơ ư?
Tôi nhìn Bella để yêu cầu một lời giải thích.
Cô ấy kích hoạt 〖Thần giao cách cảm〗.
「...Ngày xửa ngày xưa, bậc tổ tiên của tộc Lithovar đã khiến những Vị thần dữ tợn nổi cơn thịnh nộ làm nửa ngôi làng bị chôn vùi. Trẻ em được dạy những điều này ngay từ sớm để tránh lặp lại bi kịch. Thần lo lắng cho an nguy của những đứa trẻ kia… nhưng nếu đám người ngoài nghe được và kích động các vị thần ấy thì thần không biết chuyện gì sẽ xảy ra cho khu rừng nữa...」
Nh- Những đứa trẻ rừng xanh sẽ phá hủy cả khu vực này…?
Chúng không hẳn chỉ là quái thú nhút nhát chuyên đi hút sinh khí của cây cối?
Ngay sau đó tôi nghe thấy tiếng thét ngoài bìa làng.
“Quái… Quái thú xuất hiện! Những ai có thể chiến đấu nhanh lấy vũ khí! Có vẻ chúng đã tấn công vài người rồi!”
Lũ quái, ngay thời điểm này?
Chẳng lẽ là số Abyss còn lại?
Không… một trong số pháp sư bên bọn chúng đã triệu hồi Wyvern.
Chúng có gửi thêm quái vật đến đây cũng không lạ.
“C- Cái… chúng biến đi rồi? K- Kale!? Đó là những lũ trẻ bị bắt cóc! Họ đã trở về!”

Ng- Nghĩa là sao...?
Tôi chạy tới nơi thì thấy bọn trẻ bị thương được tộc Lithovar chăm sóc.
Ở phía xa những con nhện đang rời đi.
Có thể chính chúng đã mang họ về.
“Đó là những đứa trẻ ấy!”
“Mấy con nhện kia đã giúp họ!”
“Là thần nhện! Thần nhện!”
...Biết ngay mà, nhưng liền tôn vinh kiểu đó thấy mất giá trị thần linh hết.
May mà họ không nhầm lẫn tấn công lũ nhện…
Tôi có cảm xúc hơi phức tạp...
Bella cũng đến nơi, thở hì hộc đếm lại nhóm trẻ.
“Ba, bốn… năm. Vẫn còn năm người mất tích…”
...Xem ra số còn lại vẫn còn bị bắt.
Nếu những đứa trẻ này không được mang về thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa…
Tôi cũng lo ngại về Vị thần dữ tợn.
Có bầy nhện xuất hiện thì chắc chắn Aro cũng ở gần đây.
Tôi muốn kiểm tra tình hình con bé ổn.
Ít nhiều gì cũng đã xong chuyện ở ngôi làng rồi.
Vài người bị thương có thể vẫn đang ở đâu đó...
Nhưng tôi không thể nán lại lâu hơn được nữa.
“Cô Bella! Chúng tôi đã nắm được thông tin quân lực từ nhóm tù binh! Lời khai của họ giống nhau nên tôi nghĩ đó là sự thật!”
Một người đàn ông từ trong làng chạy ra.
“Thật ư! Quy mô của họ…”
“Tổng cộng khoảng sáu trăm người, nhưng do phần đông đã từng ở đây nên chắc gần tan tát rồi! Có lẽ sẽ không còn cuộc tấn công nào nữa…!”
Với những kẻ thù tôi đã giải quyết trong làng, có chắc là không còn sót lại gì chứ?
Vậy tôi chỉ cần giải cứu lũ trẻ và hạ tên chủ mưu đang cố gắng làm những Vị thần dữ tợn nổi giận, cuộc xung đột này sẽ hoàn toàn chấm dứt.
Theo tôi nhớ, gã có gu phối trang phục lòe loẹt tên Tolman.
Khi biết hắn đang theo đuổi sinh vật lấp lánh này, tôi đã hiểu vấn đề.
Quả nhiên hắn là trùm.
Tôi đã cố làm mọi thứ có thể để gϊếŧ hắn.
Giá như tôi bắt hắn làm con tin thời điểm đó thì sẽ không trở thành những chuyện vô ích thế này.
Bị tên cấp dưới cản đường thật bực mình.
“Guoooo…”
Tôi kêu lên thu hút Bella rồi chỉ đầu về khu rừng.
“...! Hiểu rồi. Chúng thần sẽ ở đây chữa trị cho những người còn lại!”
Sau đó tôi đi theo hướng của lũ nhện.
Có lẽ… đây sẽ là trận chiến cuối cùng.
Tôi thấy bầy nhện quy tụ một chỗ.
Cũng có Petit Nightmare ở đó.
Tôi đến với chúng và gặp Aro đang khập khễnh.
Da con bé như phần đất mất sức sống, gần giống trước lúc tiến hóa.
“Long… thần…”
Con bé mở miệng khó khăn.
Phần bụng có vết đâm.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro

Chủng loài: Revaana Lowlich
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 31/65
HP: 53/284
MP: 58/299
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
T- Tệ quá!
Cô nhóc đang rời ra từng mảnh!
“Gaah.”
Cô bạn nhanh chóng sử dụng 〖Sự sống giả tạo〗, ánh sáng đen quấn quanh và vết thương liền hồi phục.
Tôi đưa đuôi ra phía trước.
Con bé chạm lên lấy thêm ma lực và làn da tươi tắn trở lại.
Sau đó loạng choạng đứng tựa vào cái cây gần đó.
Chiến đấu lâu vậy mà còn sót lại lượng MP đáng kinh ngạc…
Cái cây mà con bé đang dựa quay mặt lại tôi.
Là Mộc quái.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Mộc quái nhỏ (Lesser Treant)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 11/25
HP: 37/75
MP: 34/60
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Mộc quái cũng tham gia sao…?
Nhưng cấp độ đâu có tăng…
Nghĩ vậy tôi đưa mắt nhìn Aro.
Tôi xem lại trạng thái của Mộc quái lần nữa rồi nhận ra, chỉ số bị giảm đi một nửa, nhưng bên ngoài không chịu xây xát nào…
À, vậy là con bé mượn đỡ của Mộc quái một ít?
Xem ra vết thương của Aro còn tồi tệ hơn tưởng tượng.
“Em không thắng được… Tên kiếm sĩ mặt gầy đó. Hắn giữ bọn trẻ…”
...Kiếm sĩ mặt gầy?
Có lẽ là tên đã triệu hồi thú bay rồi trốn đi cùng với Tolman.
Khá lanh trí đấy.
Hơn cả Tolman, quan trọng nhất là tôi phải vô hiệu hắn.
Để đảm bảo, tốt nhất nên cho Aro kiểm tra khu vực quanh làng để đề phòng bọn lính trở lại.
Tôi sẽ trực tiếp phản công chúng.
Nhưng tôi cần ai đó để dẫn đường…
Mộc quái đứng ra trước mặt.
N- Ngươi hả?
Nhưng này… ngươi di chuyển hơi bị chậm đó.
Ta cũng đâu có thể đặt ngươi lên vai được.
Một con nhện nhảy lên phía trước chạy vào khu rừng.
Tôi nghĩ nó bảo đi theo.
“......Guo.”
Tôi cúi đầu cảm ơn mộc quái rồi đuổi theo con nhện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.