Tôi khởi động 〖Hóa nhân thuật〗.
Cơ thể liền nóng ran rồi thu nhỏ lại.
Tôi đã quen với cơn đau nhiều rồi nên chẳng cần bận tâm nữa.
Chỉ ước gì mình không cảm thấy uể oải khi một nửa sinh lực bị mất đi.
Tôi khoác trang phục lên rồi tiến vào hang.
Không có nhiều thời gian.
Tôi phải nhanh chóng diệt bọn chúng rồi cứu lũ trẻ.
Thể chất hiện giờ vẫn có thể xử lý được.
Bình thường thôi, nhưng mà… trong hang tối thui.
Nó quá sâu nên ánh sáng không vào được.
May mà có 〖Cảm quan〗, nếu chúng muốn chiến đấu trong bóng tối thì anh mày chấp luôn.
Tôi mở to mắt và tập trung vào những điểm nóng.
Mắt có thể lờ mờ nhìn được.
Tôi dần thích nghi trong môi trường thiếu sáng.
Chỉ số Tấn công, Phòng thủ và HP bay mất phân nửa, thêm vài kỹ năng tôi không thể sử dụng… nhưng như thế đâu thể cản tôi nổi.
Tôi lao tới vung cánh tay về phía một mục tiêu.
“Hih! C- Có người đến!”
Có thứ bắn về phía tôi.
Tôi liền quay đầu qua một bên.
Một mũi tên sượt vào mặt.
Nếu có vảy rồng Ouroboros thì đòn tấn công này đã chẳng nhằm nhò gì…
Chỉ số phòng ngự bị giảm là một vấn đề, cũng như khả năng tiếp cận.
“Gabuah!?”
Tôi đánh trúng vào vai một gã trước mặt.
Cảm giác xương gãy truyền qua nắm đấm của tôi.
Hắn ngã đập xuống đất, làm cả khu vực rung rinh.
Xem ra cái hang này không được cứng cáp.
Tốt hơn nên cẩn thận…
【Đã nhận được 150 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916634/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.