Chương trước
Chương sau
Tôi tung cánh rời khỏi hang ổ của Abyss, Petit Nightmare, Araenie và Mộc quái đang chờ ở bên trên.
“Kikih! Kikih!”
“Gaah!”
Con nhện đen muốn nhảy lên đầu cô bạn lần nữa nhưng không được cho phép.
Chuyện của họ cần gì phải quan tâm, tôi còn chuyện khác đáng lo…
Tôi quay về hướng những Đứa trẻ rừng xanh chỉ về ngôi làng.
Chúng bên dưới một gốc cây gần đó.
Tất cả trông thấy nhau rồi chúng biến mất lần nữa.
Tôi nghĩ chúng muốn dẫn mình đi đâu đó.
Có lẽ tốt nhất nên làm theo.
Tôi không biết chúng có quan hệ gì với tộc Lithovar.
Không chừng lại thù địch, bởi Thần ngôn nói chúng sống bằng cách hấp thụ ma lực từ cây cối và được gọi là Hộ vệ khu rừng.
Lần tới hỏi Hibi lại xem.
Chuyện này… và còn một vấn đề tôi muốn biết.
Tôi cần hiểu về chức vị của Long thần.
Dù có hơi khó xử… nhưng không vì vậy mà tôi cứ giữ im lặng được…
Không biết cô ta sẽ giải thích như thế nào nữa.
“...”
Aro tỏ ra lo lắng chăm chú về hướng những Đứa trẻ biến mất, nơi ngôi làng.
À quên, tuy Hibi mới là người hiểu rõ về Long thần, nhưng có thể Aro biết về loài sinh vật đó.
Con bé không gặp khó khăn khi nói chuyện nữa, tôi hỏi thử xem.
“GuOh.”
Tôi khẽ kêu Aro.
“Những Vị thần dữ tợn mà lại tự ra mặt thì quả là chuyện hiếm gặp…”
Ồ, dù còn hơi ngọng nhưng con bé nói được bình thường rồi.
Thật kinh ngạc những gì mà cô nhóc đã đạt được...
Cơ mà, Vị thần dữ tợn?
Tôi ngáo, Aro ngơ.
Vậy ra Đứa trẻ rừng xanh ở đây được gọi là Vị thần dữ tợn.
Eh… Chúng nó?
Dữ tợn?
Cứ tưởng nhút nhát lắm chứ?
Chúng đã từng làm gì vậy?
“Cách đây rất lâu, tổ tiên đã kích động cơn giận của họ và gây ra một trận động đất lớn, sư tế kể lại…”
Thấy tôi hoang mang, Aro giải thích.

Ehh… Chúng làm được thế thật à…?
Hay do Hibi đã phóng đại lên một chút?
Tôi đang ngờ vực về Long thần nên cũng có chút thắc mắc để chấp nhận chuyện này...
Nhưng lỡ mà chúng có năng lực như vậy thì tôi nên cẩn thận.
Tôi có cảm giác chúng đã luôn quan sát tôi rất kỹ lưỡng.
Bộ dùng 〖Sự sống giả tạo〗 là không tốt hả…?
Dù sao thì muốn đi theo sự chỉ dẫn của chúng thì làm thôi.
Chúng sẽ không nổi giận vì đã làm đúng ý đâu.
Tôi ngại điều gì đó đang diễn ra bên ngôi làng…
Có khả năng sau khi con chúa chết, lũ Abyss náo loạn tràn vào ngôi làng.
Thật sự như vậy thì tôi không còn mặt mũi mà nhìn họ.
Tôi để Aro và những người khác lại trong ngôi đền rồi tự bản thân đi.
Nghĩ là con bé sẽ muốn ghé thăm ngôi làng, nhưng đã lắc đầu sau vài giây suy nghĩ.
Có lẽ vẫn chưa đủ quyết tâm.
Cho tới khi con bé muốn, tôi sẽ lặng lẽ theo dõi.
Khi đến gần ngôi làng, có cảm giác rất kỳ lạ.
Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng…
Không thấy bóng dáng ai hết.
Cũng chẳng có dấu hiệu chiến đấu với Abyss.
Nhìn xung quanh cũng không có nhiều vết máu.
“Gaaa…?”
Đang cảm thấy lạ thường, cô bạn ngã đầu.
Sử dụng 〖Cảm quan〗, tôi xác nhận vẫn còn người bên trong.
Vì lý do nào đó mà họ không ra mặt.
“GuoOOOH!”
Tôi gọi lớn.
Thông thường Hibi sẽ bước ra.
Tôi sẽ hỏi cô ấy chuyện đang xảy ra ở đây.
Dù không định gọi một cách thô lỗ thế này nhưng có gì đó không ổn.
Một lúc sau, hai thanh niên cầm giáo chạy đến chỗ tôi.
Có lẽ đang canh gác gần đó.
“Ch- Chúng ta làm sao đây… Long thần đến rồi!”
“N- Nhưng…”
...Hơ? Cách chào đón thế này?
Đơn giản là họ bị sốc…

Eh? Sao thế?
Những người khác cũng ra khỏi nhà và đến trước mặt tôi, nhưng tất cả đều lạ.
Tôi nhận thấy một người đang được dìu dắt, nhiều người khác đang trong trạng thái sức khỏe kém.
Hơn nữa lại sầm mặt như thể kiệt sức.
B- Bình thường họ thấy tôi thì phấn khích lắm mà…
Một người… tôi hướng sự chú ý đến người đàn ông ở giữa trong tình trạng cực kỳ tệ.
Mồ hôi túa ra trên trán khi dựa vào tường.
Những người khác lo lắng bảo anh ta ngồi xuống.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Roji Rogum〗
Chủng loài: Bộ tộc Lithovar
Trạng thái: Trúng độc, Tê liệt
Cấp độ: 27/65
HP: 26/155
MP: 132/132
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
...T- Trúng độc và tê liệt?
Bộ bên phía đối nghịch Long thần đã ra tay sao?
Họ cũng đã từng làm với chúng tôi.
Cứ nghĩ mọi chuyện đã tốt hơn sau khi gϊếŧ chết Manticore rồi chứ… thật ngây thơ.
Nhưng có vẻ không phải thế.
D- Dù sao tôi cũng không thể để như vậy được.
〖Hồi sức tăng cường〗sẽ…
Nhưng không phải chỉ vài ba người…
MP của tôi…
Chậc, không nên dùng cạn.
Có thể vẫn còn nguy hiểm quanh đây.
Trước tiên tôi cần gặp Hibi…
“Có ai ở đây lắng nghe được Long thần không?! Nếu không thấu hiểu được lời truyền đạt của Long thần sẽ kinh khủng lắm! Chúng ta sẽ bị bỏ rơi!”
Một bà già hét lên cuồng loạn với mọi người xung quanh.
Ơ? Bộ Hibi không có ở đây sao?
“Tôi sẽ thử tìm trong kho trang bị.”
“Không được! Chỉ có phụ nữ thuộc dòng dõi sư tế mới được phép bước vào! Bộ cậu muốn khuấy động cơn giận của những Vị thần hung tợn ư?!”
“N- Nhưng, sư tế Hibi chết rồi…”
C- Cái… gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.