Hibi đã chết.
Tôi nghĩ mình đang nghe nhầm.
Qua những gì họ nói, cô ấy cảm thấy một số dấu hiệu đáng ngờ bên ngoài nên đi tìm hiểu cùng với vài người hầu cận, cuối cùng lại bị gϊếŧ.
Trong đầu tôi giờ trống rỗng.
Tôi chỉ đứng lặng người nghe những gì họ đang kể.
「Này… anh bạn...」
……
「Chuyện là… tốt nhất nên chữa trị cho họ nhỉ?」
...A- À phải.
Họ gần như sắp chết rồi...
Tôi không biết tình hình đang thế nào, nhưng chuyện này nên trên hết.
Mất đi… người có thể trao đổi với Long thần, họ trở nên khá tuyệt vọng.
Để họ bớt lo lắng, tôi phải ra tay giúp đỡ ngay.
Được chứ bạn tôi?
「T- Tất nhiên...」
Tôi đến gần người đàn ông có tình trạng đặc biệt tồi tệ nhất, Roji.
Anh ta nhắm mắt thở hì hộc.
Bàn tay tựa vào tường nắm chặt lại một cách đau đớn.
Cô gái bên cạnh cũng tỏ ra bối rối.
Nhận thấy tôi, anh ta mở mắt và rơi lệ.
“Đ- Đến ngài L-Long thần còn quan tâm cho một kẻ như tôi…”
Roji tỏ ra mãn nguyện, buông xuôi bàn tay xuống.
Cơ thể ngã đập vào tường.
Đầu gối anh ta hạ xuống đất.
Cô gái bên cạnh kêu lên đỡ lấy.
Mọi người xung quanh cũng xôn xao chạy đến.
“T- Tôi đã bảo anh hãy nghỉ ngơi đi mà!”
“Người nhà đã ngăn lại rồi ấy chứ!”
“Làm sao được! Roji khi nghe Long thần đến thì như thể…”
Tôi nhìn lấy và cô bạn gật đầu đáp lại.
“Gaah.”
Cô ấy sử dụng 〖Hồi sức tăng cường〗.
Roji được bao phủ trong nguồn ánh sáng dịu nhẹ, nước da nhanh chóng hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916612/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.