Chương trước
Chương sau
Mười con kiến liệu có đủ hay không?
Thẳng thắn mà nói, tôi không ước tính được cấp độ mình sẽ đạt tới sau đó.
Tôi sẽ không đủ sức ngang cơ với tên anh hùng.
Nương tay cũng là một cách lựa chọn… nhưng nếu vẫn thua thiệt với hắn dù đã gϊếŧ chết mười con kiến thì cực kỳ bất lợi.
Hay nên nhất quyết thay đổi lại cuộc đàm phán?
Phía bên kia dù sao cũng muốn tránh sự diệt vong.
Chúng đã đe dọa sẽ tự sát, bởi bị dồn vào bước đường cùng rồi thì không còn gì đáng để mất mát nữa.
Hừm…
「Cậu không chấp nhận quyết định này chăng?」
Tôi không biết được ý nghĩ của đối phương.
Đây là trò lừa bịp hay phương án cuối cùng của bọn chúng?
Không tin được tôi lại thua lũ kiến về cuộc bàn luận.
Này thỏ banh!
Mày không đọc được suy nghĩ của đối phương qua 〖Thần giao cách cảm〗 hả?
Như việc chúng có ý tự sát là thật hay không…
“Pefu…”
「Đã thử… nhưng bị chặn, không thể đọc」
Chậc, dù sao 〖Thần giao cách cảm〗 của kiến chúa cũng có cấp độ cao hơn.
Vậy chắc hẳn chỉ có thông tin bên nhóm chúng tôi là bị bại lộ thôi ư?
Thảo nào trong suốt quá trình trước, chúng nhìn thấu được để dựng nên kế sách này…
Với trình độ kỹ năng cao như vậy, bất lợi càng gia tăng.
Nếu còn kéo dài, tôi không phải thêm thiệt thòi hay sao?
Làm thế nào đây?
Tôi có nên thăm dò tình hình từ góc độ khác bằng cách thay đổi kiểu tiếp cận?
Liệu nó có hiệu quả với bà ta không?
Chiến thuật nhất thời này có bị phát giác bởi khả năng 〖Thần giao cách cảm〗?
Bởi tôi không thật sự biết những gì mà kỹ năng này có thể làm được…
Tôi cần điều gì khác để thay thế…
「...Cậu muốn điểm kinh nghiệm, ta lại không thể thí mạng nhiều kiến lính hơn được… Nhưng không phải là không có cách khác」
Hiểu được rắc rối của tôi, bà ta đưa ra gợi ý mới.
「Xa hơn nơi đây một chút, cũng có một tổ kiến đỏ khác. Thấy thế nào nếu ta chỉ cậu đi đến đó?」

Khiến tôi bỏ qua cái hang ổ này bằng cách chỉ điểm chỗ khác, là thế à…?
Chạm trán với một nhóm kiến có thể lực toàn vẹn khá mạo hiểm.
Cũng có khả năng đây là lời nói dối.
Nếu tôi ra ngoài đi tìm cái hang mới, không lạ khi bọn chúng tranh thủ cơ hội để bỏ trốn.
Nghi ngờ là chuyện dĩ nhiên vì thỏ banh không thể chứng thực những câu nói đó.
Lời mời có sức hấp dẫn đấy, rủi ro cũng không ít.
「Hmm… vậy ta sẽ cho cậu mượn lính của mình. Chỉ cần năm cận vệ ở đây hộ tống ta, còn lại tất cả theo cậu」
Vậy ổn chứ?
Trước đó bà còn đề cập chỉ cho mười…
「Không phải là họ sẽ chết ngay lập tức. Vì đây là hành động xâm phạm lãnh thổ. Với mức độ đó, tranh chấp là chuyện hiển nhiên」
Nữ hoàng tỏ ra hơi phiền muộn.
Xem ra đây đã là kế hoạch cuối cùng.
Đến giờ chúng tôi đã bàn luận sâu vào câu chuyện, đều có sự cay đắng giữa bên sắp suy tàn lẫn bên buộc phải đàm phán.
Có lẽ tôi không thể yêu cầu thêm điều kiện nào khác tốt hơn nữa cả.
Nếu cứ mãi nghĩ, tôi có thể bị phát hiện bởi 〖Thần giao cách cảm〗.
Để rồi yếu điểm của tôi lại lột trần ra thêm mất.
Đây có phải là trọng điểm cho cuộc đàm phán?
Tôi vẫn phải lao mình vào nguy hiểm, nhưng đã có đàn kiến hỗ trợ.
「Thời gian còn ít. Hãy rời khỏi đây. Ta sẽ ngay lập tức gửi quân lên mặt đất」
Vậy trước tiên, mang những con kiến bị thương ra đây.
Sẽ có thêm rất nhiều lực lượng nếu dẫn chúng theo.
Tôi sẽ giúp chúng bình phục hoàn toàn nhờ ma thuật điều trị.
「...Ồ, đã rõ」
Sau khi bước vào trong, kiến chúa trở lại với khoảng hai mươi con kiến như sắp chết tới nơi.
Có một số vết thương gây ra do hành lang sập đổ không thể chữa lành.
Nếu tính tổng số lượng kiến bị ảnh hưởng có tất cả hơn bốn mươi.
Đàn kiến đến gần tôi với thái độ thận trọng.
Tôi quay qua với người bạn của mình.
“Ghaa?”
Sao, còn đợi cái gì nữa?
Chỉ có mỗi mình cô dùng được ma thuật hồi phục chứ ai.
***Đoạn này trở đi bên Eng quên hay sao mà không dịch, mình lấy bản Japan làm nên có thể mắc sai sót***

Tôi hướng đầu chỉ tới thì cô nàng mới chịu hiểu cho.
...Rốt cuộc cô cũng chẳng thông minh lên được tý nào.
Giống hệt như ai kia.
Tôi ấy hả?
Làm sao mà đúng chứ?
“Gua, guaa!”
Người bạn của tôi liên tục sử dụng 〖Hồi sức cấp cao〗.
Không biết có hồi phục MP lại kịp không, nhưng dù sao bầy kiến cũng là lực lượng đáng giá.
Tôi muốn chúng ở trong trạng thái hoàn hảo nhất.
“Kucha?” “Kucha, kuchaa!”
【Cấp độ Kỹ năng cơ bản 〖Hồi sức cấp cao〗 đã tăng từ 3 lên 4】
Nhờ chữa trị số lượng lớn mà nó đã lên cấp.
Đây là kỹ năng rất cần thiết nên tôi muốn nâng cao nó nhiều hơn.
...Tôi nghĩ bản thân cũng hơi quá đáng nên xem như đây là lời xin lỗi đến Nữ hoàng.
「...Cám ơn, nhờ có cậu mà nơi đây đã được cứu」
Tôi quay lưng lại và bắt đầu rời đi.
Bầy kiến đỏ bám theo phía sau.
Nếu suy nghĩ kỹ lại theo góc độ từ tôi, tôi bị lép vế trước cuộc đàm phán và bắt buộc phải thay đổi mục tiêu thực hiện.
Có lẽ như vậy thì tốt rồi chăng?
Lúc đầu bà ta chỉ cho tôi mười tên lính thôi, sao giờ lại khiến tôi bất ngờ thế này?
Cuộc đàm phán trước đó đã trên cơ rồi nhưng lại quyết định thể hiện động thái tốt.
Vì vậy tôi cần cẩn trọng cho tới khi lập ra một kế hoạch khác.
Thật kỳ lạ với vị Nữ hoàng người ban đầu kiên định với mười con kiến lại dễ dàng giao phó cho tôi cả quân đoàn.
Lẽ nào sẽ có một vụ tranh chấp giữa hai bên?
Đó là lý do tôi muốn tận dụng số lượng kiến nhiều nhất có thể.
Có thể chỉ là viễn cảnh tưởng tượng, nhưng không phải là không có nguy cơ xảy ra.
Điều này còn tùy thuộc vào ý định thật sự sau cuộc trao đổi của tôi với kiến chúa.
Hy vọng mọi thứ có thể ổn thỏa.
Bởi nếu nổ ra một trận chiến giữa hai tổ chức kiến đỏ khác nhau, hậu quả sẽ rất tàn khốc...
〖Thần giao cách cảm〗 dù sao vẫn thấp hơn đối thủ.
Hãy cố gắng nâng tầm nó lên nữa nhé thỏ banh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.