Tôi bước ra khỏi hang kiến.
Adofu đã kiên trì quan sát lối vào kể từ lúc chúng tôi tách ra.
Vừa thấy bóng tôi xuất hiện, ông ấy vội vàng chạy đến.
“Cậu đã xong chưa vậy? Chẳng phải hơi nhanh quá sao?”
Đừng, lại gần vào lúc này rất nguy hiểm!
Lũ kiến sắp chui ra từ phía sau đó!
Sử dụng cử chỉ, tôi hớt hãi gợi ý cho ông ấy.
Adofu dừng lại nhíu mày tỏ ra khó hiểu.
Ngay sau đó, cả một quân đoàn kiến đỏ xếp lớp phía sau tôi.
Gương mặt của ông ta trở nên khả ố hơn.
“Pefu.”
「Sự việc thay đổi… đi ngay」
Từ phía xa Adofu gật đầu rồi nhanh chóng lẩn mất.
Tôi không biết lần này ông ấy sẽ hiểu như thế nào đây.
Chắc không tưởng tượng ra nổi việc tôi bị dụ dỗ vào cuối cuộc đàm phán, trở thành một tên lính cho cuộc tranh chấp của lũ kiến.
Sau khi rời hang, tôi tham gia vào đội hình.
Để chúng chỉ cho tôi một số hướng dẫn nhanh nào.
Qua đánh giá có khoảng ba mươi con kiến phải không nhỉ?
Điều này làm tôi nổi da rồng nếu bọn chúng là kẻ thù, nhưng tự trấn an bản thân ít nhiều gì cũng đã trở thành đồng minh.
Năng lực chiến đấu tương đương với ba mươi con Rồng đá nhỏ từng phá nát ngôi làng.
Chúng có thật sự là bằng hữu chứ?
Không phải là cái bẫy đâu nhỉ?
Nếu cuối cùng là một trận thế gọng kiềm thì tôi không khỏi nạn.
「...Từ bầy kiến, không có ý thù địch」
Thỏ banh bình tĩnh xua tan mối lo của tôi.
Dù mày không thể đọc được suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916524/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.