Tôi dự định sẽ làm suy yếu hai con kiến có nhiệm vụ dẫn đường ngay khi đã kiểm tra trạng thái của chúng.
Đầu độc bằng 〖Nanh độc〗, rồi bắt chúng xả sạch MP bằng cách bắn 〖Súng đất sét〗 vào tường.
…...Được, làm như vậy đi.
Thế này tôi có thể gϊếŧ chúng chỉ bằng một đòn 〖Phong trảm〗, và vì bị yếu đi thì sẽ chẳng tài nào chạy nổi.
“Guaa…”
Cô bạn kế bên lén nhìn tâm địa của tôi.
…Đừng có thái độ thế chứ.
Đâu phải anh mày làm chuyện này vì muốn đâu.
“…Kucha”
“…Kucha”
Lũ kiến gọi chúng tôi rồi bước đi.
Có lẽ chúng bảo hãy đi theo.
Tôi đã hiểu khá nhiều mà không cần tới phiên dịch.
Càng vào sâu hơn cái hang, tôi càng cảnh giác qua 〖Cảm quan〗.
Sau một lúc, nó đột nhiên phản ứng mãnh liệt.
Không chỉ vài mà có hàng tá tín hiệu phía trước.
Sẽ có kha khá vấn đề nếu chúng tôi bị vây quanh.
Nên tôi dừng lại và kêu một tiếng “Guoo”.
“Kuchaa?”
Con kiến ngừng bước rồi quay lại.
Thỏ banh, gửi tin nhắn cho hai tên này.
Bảo chúng mang nữ hoàng ra đây.
Không có vệ binh.
「...Nữ hoàng, chỗ này. Một mình」
“Kucha…”
Nghe thấy lời của chúng tôi, chúng tỏ ra lo lắng.
Có lẽ đây là một yêu cầu khó đáp ứng.
Nhưng phải kiên quyết như vậy.
Thế khác nào tôi chịu trận khi nhảy vô đống hỗn độn kia.
「Tự mình, không vòng vo. Nữ hoàng, bọn ta gặp」
“Guoo.”
Tôi kêu khẽ lên để khẳng định lời của mình.
Cả hai đã định bỏ đi, nhưng tôi kêu một con ở lại.
Nếu con đầu đàn không chấp nhận, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916522/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.