Chương trước
Chương sau
Tôi tiếp tục đi xuống hành lang đỏ thẫm.
Một bầu không khí khác thường ở đây khiến tôi ức chế.
Còn người bạn thì im lặng một cách lạ lùng.
“Gaa…”
...Ngoan đấy, nhưng làm ơn cẩn thận tới cái đầu của mình một chút.
Đường đi khá hẹp, cứ chen nhau là đầu tôi cọ trầy tường đền bù chết.
Cặp sừng có đập vào chắc cũng không gãy đâu nhỉ?
Thi thoảng, cô ấy liếc nhanh qua trên đỉnh đầu của tôi.
Có vẻ cô nàng để ý đến kỹ năng phát sáng của thỏ banh.
Cô treo thỏ banh lủng lẳng trên mồm vừa mới nãy rồi.
Làm ơn đừng làm phiền nó nữa mà lo cảnh giác lũ kiến kìa.
Cứ đi mãi, tôi chẳng thấy được bất kỳ tín hiệu nào dù chỉ có một chút.
Chẳng lẽ vì trước đó tôi triệt hạ chúng nhiều quá?
Tôi đã đầu độc chúng nên không có con nào đi ra ngoài lót tổ.
Lũ kiến sẽ lại hồi phục vì chúng có kỹ năng chữa lành.
Hoặc tôi nghĩ chúng đang nấp đâu đó để chờ đợi tôi quay trở lại, với một kế hoạch đột kích dứt điểm?
Ít ra cũng phải có một vài con đứng canh gác chứ…
Không chừng chúng muốn tôi mất cảnh giác.
Lũ kiến có thể biến đổi địa hình bên trong hang để đối phó với tôi.
Tính ra đây chẳng phải là lần thứ ba tôi vào đây rồi sao?
Đã lâu lắm kể từ trận bị con rết đuổi theo chạy lòi shit vô hang rồi bị hành cho nhừ tử.
“Gaa?”
Người bạn của tôi kêu lên và chúi đầu.
Thấy thế tôi dùng 〖Cảm quan〗 và phát hiện tín hiệu mờ nhạt của vài quái thú cuối đường đi.
Khả năng cảm nhận của tôi còn thua cô gái này nữa hả?
Đ-Đéo nào chứ.
Tôi cần phải để tâm hơn chút xíu.
Chẳng thể nào khác ngoài lũ kiến cả.
Tuy vậy tín hiệu hiện diện này yếu ớt một cách kỳ lạ.
Đó là lý do làm tôi không chú ý được nó.
Chúng di chuyển chậm chạp và cũng chẳng có chút ý định tấn công.
Suy yếu rất đáng kể nhỉ?
Không, còn có gì đấy hơn thế nữa…
Một lúc lâu, có hai con kiến bước ra khỏi vùng tối.
Chúng dừng lại khi thấy tôi và gật đầu với nhau.
“…Kucha.”
“Kucha.”
Cả hai cùng kêu lên, quay ngoắt đi mà quay mông đít về phía tôi.
Chúng không định bỏ chạy mà đứng sờ ra đó.
G-Gì đây?
Một thể loại tán tỉnh hả?
Tôi mà bị hấp dẫn với lũ này là không có ham đâu! (Trans: chậc, từng dịch nhiều hen quá nên…)
“Pefu.”
「Đang đầu hàng đó cha nội-...」
Hở? (Trans: mơ mộng harem chứ gì…)
Hơi rắc rối rồi đây…
Nếu không thể lên cấp thông qua lũ kiến này thì làm sao vượt nổi tên anh hùng được.

Th-Thế tôi phải làm thế nào giờ?
Hay có nên gϊếŧ luôn lũ không còn sức chiến đấu ở đây?
Lúc đi săn, con lạc đà đã luôn là như thế mà…
Tuy vậy tôi không thể hoàn toàn đủ quyết đoán để xuyên móng vuốt vào lưng con kiến.
Thôi được, tôi thông suốt rồi.
Để nói rằng đến mức này mà tôi không hạ chúng thì quả thật có lỗi với Adofu người dành cả mạng sống để giúp tôi.
Nina cũng đang ngàn cân treo sợi tóc.
“Guo…”
Tôi gầm lên và giơ cao chân trước.
Cuộc săn lần này giống một trò chơi vậy.
Cấp độ càng tăng, mọi chuyện cần diễn ra theo kế hoạch càng dễ dàng.
Thật may mắn khi có hai con kiến này mất đi ý chí chiến đấu giống con mồi của mình.
Tốt thôi.
Tôi sẽ không ngại đâu.
Bằng một đòn nhanh gọn vào cổ, chắc chắn chí mạng.
Chỉ cần hạ một con, con còn lại rất đơn giản.
Tôi không cần phải cố gϊếŧ cả hai cùng lúc.
Nhưng để đảm bảo thì nên xong một con mà không gặp thất bại.
Tôi thủ chân trước mà nhắm tới gáy của lũ kiến không hề kháng cự.
Thế rồi, vừa đúng thời điểm tôi dồn lực vào chân sau…
“Gua! Guaao!”
Người bạn của tôi bỗng dưng nổi xung.
Cô ta lắc đầu dữ dội khi gào lên.
Tôi đánh mất tư thế.
Vậy nên tôi phải nhấn đầu cô ta xuống.
Cô ấy tránh được bàn chân vươn tới một cách điêu luyện rồi húc sừng vào cổ họng của tôi.
Ái- Nè!
Làm thật hả!
Thôi đi!
“Guooo!!”
“Gaaaa!!”
Cả hai thành ra cắn nhau chí chóe.
Chuẩn bị sẵn, tôi giả vờ vung chân hụt để cắn nanh vào cái mõm sơ hở của cô ta.
Tôi kẹp chặc mũi và khóa quai hàm lại, làm cô ấy không thể nào mở ra miệng ra được.
Tôi vẫn thắng trận này.
Sự khác biệt về đẳng cấp giữa chúng ta quá rõ ràng.
“Gaaa…”
Cô nàng bực bội gầm gừ qua kẽ răng của mình.
Thật đấy, thôi ngay đi!
Nghe thấy tiếng một thằng hai nhân cách chơi vật lộn với nhau phía sau, hai con kiến quay lại.
“Kucha…”
「Nữ hoàng vĩ đại của chúng tôi, thông thái. Sẽ bỏ qua, bù đắp, chu cấp. Nơi đàm phán, muốn anh tới. Còn anh?」
Lời dịch từ thỏ banh.
Xem ra lũ kiến nghiêm túc đầu hàng thật sự.
...Quả với dự đoán, người lãnh đạo chúng là kiến chúa.
Khoan, tôi chưa thể xác nhận đó là một con kiến cả..

Bởi vì một con Slime còn ra lệnh cho đàn sói Mahar được mà.
Khả năng một chủng loài khác làm chủ là không phải không có.
Mà dù chúng chấp nhận thất bại, tôi cũng không muốn thức ăn, nước uống hay châu báu.
Thứ tôi cần là điểm kinh nghiệm.
Làm gì một con đầu đàn có thể dễ dàng cung phụng cho tôi điều như vậy.
Và tôi cần ngay lúc này vì đây là ngày cuối.
Hơn nữa rất có thể có những con kiến cấp cao khác dưới trướng kiến chúa.
Nếu cuộc đàm phán đổ vỡ, chúng sẽ có lợi thế tấn công hơn.
Khi phải đối mặt trận chiến với số lượng kiến và cả con đầu đàn trong không gian mở rộng, chúng gần như sẽ hợp lực lại và đánh bại tôi.
Chỉ một đàn kiến lính tương đối mà đã đủ khổ thân rồi huống hồ.
Để đảm bảo khi gặp kiến chúa, tôi cần nâng cao cấp độ và làm suy giảm tiềm lực tấn công của chúng.
Phải chăng nên gϊếŧ hai con kiến này sao?
Khoan đã, tôi chưa thấy dù chỉ một tên nào khác cho tới hiện giờ.
Giả định đưa ra là chúng đã tập hợp toàn bộ lực lượng vào một khu vực nào đó.
Hạ lũ kiến trên con đường tiến thẳng đến nơi ở của kiến chúa…
Đúng, chuyện đó vẫn chưa hề xảy ra.
Nếu mặt khác đây là cuộc đàm phán có thiện chí, thế thì không tốt hơn sao?
〖Thần giao cách cảm〗 của thỏ banh không thể nói dối.
Khả năng một vụ đột kích rất thấp.
Tôi sẽ giả vờ nghe theo lời mời của chúng để hiểu rõ được vị trí của đối thủ trước.
Bên cạnh đây số lượng chúng rất đông.
Tuy có hơi hèn hạ, nhưng điều này giúp tôi nắm bắt được sơ hở.
Lẽ dĩ nhiên, tôi sẽ dự đoán tình huống tệ nhất và đưa ra những nước đi hợp lý.
Không chừng chúng có cách đánh lừa 〖Thần giao cách cảm〗.
Rất có khả năng chúng đang cố dụ chúng tôi vào bẫy.
Vậy giờ tôi có nên tương kế tựu kế?
Tôi sẽ xem như không lưu tâm đến kết quả cho những yêu cầu của mình rồi để ý tới bất kỳ hành động đáng ngờ của chúng, để còn phá nát toàn bộ một cách chính đáng.
Tôi nhả miệng khỏi người bạn của mình rồi quay sang lũ kiến.
“Gaa.”
“Pefu.”
「Dẫn đường, cuộc đàm phán, chấp nhận trò chuyện. Với điều kiện, gϊếŧ bọn ngươi lập tức khi có ý phản bội, để ta cắn một phát」
Tôi sẽ cho hai tên này nhận hiệu ứng bất thường từ nanh độc của tôi.
Đây là điều cần thiết.
Hiện tại kỹ năng này còn thấp, chúng sẽ không chịu nhiều ảnh hưởng.
Lỡ như tình thế diễn ra kiểu chơi tự do, tôi có thể nhanh tay đánh gục hai con này để lấy điểm kinh nghiệm.
Chỉ đề phòng cho trường hợp khẩn cấp.
Đồng thời tôi có thể đánh giá được bên kia có nói sự thật tùy vào việc chúng chấp nhận chuyện này hay không.
“…Kucha.” “…Kucha.”
Sau khi hai con trao đổi bằng ánh mắt với nhau lần nữa, chúng tiến lại gần đây như thể 「Đành vậy」.
“Pefu.”
「Cùng lúc, đến đây」
Chuyện này cũng quan trọng.
Nếu cả hai cùng tiếp cận, nhưng đổi ý tấn công, tình huống có thể sẽ khá nguy hiểm.
Khi chỉ có một con thì tôi còn kiểm soát được.
Xong rồi, tiếp theo có nên bảo chúng nả 〖Súng đất sét〗 vào tường để xả hết MP?
Sau đó chúng bắt đầu dẫn tôi đến chỗ của kiến chúa.
Nếu sự việc chuyển hướng, tôi chỉ cần dùng 〖Phong trảm〗 đổi chúng lấy điểm kinh nghiệm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.