*Nghiêm cấm ăn uống trong khi đọc truyện dưới mọi hình thức*
Tôi bước đến chỗ xác con rết sau khi đàn linh cẩu rời đi.
Tới lượt tôi đưa mũi vô hít thử cái chất gây kíƈɦ ŧɦíƈɦ này xem.
Nó giống như, diễn tả sao đây… mùi cá chết.
Không hẳn là nồng nàn gì cho lắm, nhưng quả thật là mùi do không dùng chai dung dịch vệ sinh phụ nữ.
Đảm bảo thằng nào cũng phải nôn ra nếu có ý định vét máng.
Nó khá giống mùi của lũ sên trong đầm lầy.
Đây rõ ràng là thứ không đáng để ăn.
Thảo nào mà đàn linh cẩu chẳng thèm để ý mà bỏ đi.
Thỏ banh cũng nhào lại rồi liếm thử.
Mặt nó đơ như vừa ngậm phải chùm lông.
Tưởng tượng thứ hương vị thơm ngon ấy lan tỏa trong miệng của nó.
Cũng không tệ nhỉ.
Tôi kéo xác con rết đến vùng cứ địa của lũ kiến.
Sau đó mở bung tảng thịt rồi vo thành những viên tròn.
Tuy khá quái đản so với dự kiến.
Thành thật tôi chẳng thể đưa ra kế hoạch nào khác được.
Mùi bốc lên mỗi lúc ghê hơn và khó cưỡng.
Không tài nào kiềm nổi nước mắt nữa.
Thỏ banh cũng không định giúp tôi đâu, nhưng nó vẫn tham gia.
Nó phải làm vì biết rằng đây có thể là cơ hội để chúng tôi cứu được Nina.
Dùng cả hai tai nhào nặn, nó thành thục nhồi ra những viên thịt với tốc độ lưu loát.
Quả thật rất lanh lợi và khéo léo.
Thực tế nó làm còn nhanh hơn cả tôi.
Hm, tới lúc… suy nghĩ nên làm ra bao nhiêu nhỉ?
Nếu không lầm thì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916502/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.