Tôi nhìn Nina đang ăn từ phía xa.
Thỉnh thoảng ánh mắt của chúng tôi chạm nhau và không khí trở nên lúng túng, nhưng sau đó tôi lập tức cúi mặt xuống khi thỏ banh nhìn tôi với vẻ trách móc. Việc này cứ tiếp diễn cho đến hết bữa ăn.
Và thỏ banh đã “dọn dẹp” tất cả những đồ thừa còn sót lại…
Nè! cái bụng không đáy đó là sao vậy?!
Với lượng thức ăn gấp nhiều lần khối lượng cơ thể nhưng ngoại hình của nó chẳng có vẻ gì là thay đổi cả.
Làn da Nina trở nên tốt hơn sau khi hoàn thành bữa ăn của mình.
Tôi nghĩ sắc mặt của cô ấy cũng đã phần nào tươi tắn hơn chút.
Thiết nghĩ, chắc tôi cũng sẽ như vậy nếu chẳng có gì bỏ bụng trong một thời gian dài.
Vậy tôi nên làm gì tiếp theo đây?
Mức tiêu thụ MP từ〖Hóa nhân thuật〗vẫn khá cao.
Nếu sử dụng nó, tôi phải đảm bảo cuộc nói chuyện giữa chúng tôi diễn ra trôi chảy trong khi cẩn thận dõi theo sự hao hụt MP.
Lượng MP của tôi cũng đã giảm đáng kể sau cuộc chiến với con lạc đà gai.
Việc tiết kiệm MP tuy rất cần thiết, nhưng thật khó khăn để xác định việc phải sử sụng bao nhiêu là vừa đủ.
Tôi cần phải suy nghĩ những gì mình muốn nói trước, sau đó đi vào trọng tâm vấn đề, cũng như ứng biến trước những phản ứng bất ngờ từ Nina.
Suy cho cùng, mỗi lần phạm lỗi là mỗi lần phí phạm MP.
Nếu tôi tiếp cận một cách chậm rãi, chắc cô ấy sẽ không bị sốc như lần trước.
Sử dụng〖Hóa nhân thuật〗cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916445/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.