Tôi chạy với Nina trên lưng trong khi cẩn thận tránh để cô ấy bị rung lắc quá nhiều. Cô ấy giữ thỏ banh với một tay trong khi tay còn lại đang bám lấy tôi một cách khổ sở.
Kể cả khi con thỏ đó trông nhỏ bé, cô cũng không cần phải lo lắng đến vậy đâu, nó vẫn có thể bám tốt với đôi tai đó đấy.
Đối với thỏ banh, tốc độ như vậy chả là gì so với nó cả.
Lúc đầu Nina trông có vẻ hoảng loạn, nhưng bây giờ đã đỡ hơn rồi, sức cô ấy dùng để bám chặt lấy tôi cũng đã nới lỏng đôi chút.
Khi tôi quay đầu lại nhìn, có vẻ như cô ấy vẫn đủ thoải mái để ngắm mọi thứ xung quanh. Không còn nhút nhát như trước nữa, cô ấy dường như đang có tâm trạng vui vẻ.
“Pefu, Pefuu”
Từ trong vòng tay của Nina, con thỏ banh vươn dài đôi tai của nó và đập vào lưng tôi.
Mày đói rồi à?
Đáng lẽ trước đó nó nên tranh thủ ăn trong khi tôi đang chăm sóc cho Nina chứ. Tôi đoán là vì nó đã để dành phần còn lại cho cô ấy.
Cái kiểu giãy giụa đó giống như nó là hóa thân của sự phàm ăn vậy.
Ồ, có vẻ như tôi đã di chuyển chậm lại một chút trong khi lại nghĩ vẩn vơ rồi. Đi tiếp nào!
“Nyaa! À, ừm, chúng ta sẽ đi đâu vậy…? ”
“Gurua!”
Ngay cả khi cô hỏi, xin lỗi nhưng tôi không thể trả lời được.
Tôi sẽ nói với cô ngay khi chúng ta đến đó.
Đừng lo, chúng ta sẽ sớm đến đó thôi.
Tôi nên suy nghĩ về việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916446/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.