Tôi dùng móng vuốt cắt phần còn lại của những miếng xương rồng thành từng mảnh cho dễ ăn.
Tôi thu thập rồi sắp xếp lên trên những lớp vỏ xương rồng để tránh cát làm bẩn chúng. Nhất là những miếng đã bị thấm đẫm nước bọt của tôi.
Tiếp đó, tôi dùng đuôi quấn lấy con thỏ và đặt nó ở gần đó.
【Cấp độ kỹ năng cơ bản〖Đuôi rồng〗đã tăng từ 1 lên 2】
Vậy cũng được nữa hả?
Tôi nên sử dụng cái đuôi của mình thường xuyên hơn.
“Pefu! Pefu!”
Thỏ banh bắt đầu đánh vào chân tôi bằng tai của nó.
Đã nói xin lỗi rồi mà.
Tôi có thể dễ dàng ăn đống xương rồng này, bởi một phần của chúng cũng chính là nước bọt của tôi.
“Pefu……..”
Thỏ banh rủ tai xuống một cách đầy thất vọng. Trong khi chằm chằm nhìn tôi trong sự oán trách, nó chậm rãi kéo lê cơ thể đến chỗ núi xương rồng.
Rốt cuộc cũng chịu ăn, cơ mà mày ghê nước bọt của tao đến vậy sao?
Cùng lúc đó, Nina tỉnh dậy.
Vừa nhìn thấy tôi, cô ấy hét một tiếng “Hinyaa” và lùi lại.
“Ga……”
Tôi định nói điều gì đó, nhưng rồi quyết định ngậm miệng khi thấy cô ấy hét lên.
Tôi dùng móng đẩy những miếng xương rồng về phía cô ấy trong tuyệt vọng, và cố gắng cười một nụ cười thật tươi. (Trans: Mấy miếng xương rồng này là mấy miếng sạch, không bị dính nước dãi của main)
Tuy nhiên dường như những gì cô ấy có thể thấy trên gương mặt tôi là hai con mắt đang nheo lại.
Nina nhìn tôi bằng đôi mắt mèo của cô ấy, rồi nhìn xuống lớp vỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916444/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.