Mặc dù không trông cậy hắn có thể nói lời dễ nghe gì ……Nhưng nói vậy thì chẳng tốt lành gì cả —-Tuyền Cơ giật mình sửng sốt một lúc lâu, trong lòng tràn đầy vui sướng.
trong những câu chuyện xưa kinh điển thường nói tiếp thế nào nhỉ? Nghĩ nghĩ, nàng thấp giọng nói: “Đừng đẩy ta ra, nghĩ cũng đừng nghĩ!”
Hắn không đáp lời nàng, bàn tay to siết nàng đến đau nhức
Nàng vui sướng nhưng cũng không khỏi hơi hơi xấu hổ, cả điện này toàn người là người, tuy nói từ ngày bách nhân bị trảm, nàng đối với hắn……, bêu danh họa danh đã truyền khăp cung đình, nhưng giờ đây khi đang hãm sâu trong lòng hắn, vẫn cảm giác được rõ ràng lực đạo trên cánh tay hắn vẫn giống ngày xưa, biết mọi ánh mắt đều đang hừng hực trên đầu nàng. Nàng bất an đẩy đẩy hắn.
Hắn đem nàng nới ra một chút, ngón tay thon dài, lau lên mặt nàng, đem mặt nạ trên mặt nàng tháo xuống bỏ vào trong ngực mình.
Nàng cúi đầu, lấy chân diện mục để gặp người trong tình cảnh này, trên mặt nóng như lửa đốt, hắn cũng không cho phép nàng lùi bước, nắm lấy tay nàng, dẫn nàng lên long tọa.
Lực chú ý từ trên người hắn hơi lệch đi, lúc này liền nghe được âm thanh xầm xì khắp điện.
Lặng lẽ đánh giá một lượt, ngay cả Long Tử Cẩm và Thanh Phong cũng nhìn chằm chằm nàng vẻ mặt khiếp sợ. càng không cần nói đến người khác. Nàng không quan tâm.
Nhưng, người ngồi phía bên phải long tọa của hắn, ánh mắt sâu kín bên cạnh đó lại khiến nàng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873521/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.