“Điệp Phong?” Tuyền Cơ ngẩn ra, người vào là Điệp Phong.
Điệp Phong nhanh chóng đỡ nàng ngồi dậy trên giường, đắp chăn lại cho nàng.
“Đây là đâu?” Tuyền Cơ ngạc nhiên hỏi.
Điệp Phong nhẹ nhàng nói: “ Là một khu biệt việt ở ngoại ô của hoàng đế”.
Một đáp án không thể không làm cho nàng giật mình, rốt cuộc sao lại thế này?
“Điệp Phong người ở đâu?”
Điệp Phong cúi đầu nhìn xuống, một lúc lâu sau lại dậm chân, nói: “ Chủ tử, bên ngoài có cháo, nô tỳ đi lấy cho người”.
Tuyền Cơ kinh hách, mặt đen lại, tốt xấu gì cũng là nàng anh dũng bị thương, khi tỉnh lại, không thấy mặt mũi người nào, người tỳ nữ bên cạnh cũng đang giận dỗi mình, trong ti vi cũng không hề diễn như thế này, tại sao đến nàng lại máu chó như vậy?
******
Năm ngày.
Tuyền Cơ gần như đã gặp hết những người chăm sóc, bảo vệ nàng.
Nhưng hoàng đế vẫn bặt vô âm tín.
Bóng đêm đen đặc, bên ngoài đang mưa. Có tiếng lách tách nước mưa rơi trên lá chuối vọng lại.
Tuyền Cơ cầm thanh gỗ chặn trên giấy : “Chữ như gà bới”.
Điệp Phong, tiểu Lã Tử, tiểu Song Tử, còn có mấy cung tỳ khác của cung Phượng Thứu cũng ở đây, nơi này giống như là một cung Phượng Thứu thu nhỏ vậy.
Nhưng càng đáng nhắc tới là Thôi nữ y, mỗi ngày đều tới đây thay thuốc cho nàng, sau đó cứ như gặp quỷ vội vã rời đi.
Hỏi Điệp Phong có chuyện gì xảy ra, thì nàng ấy lại lắc đầu liên tục nói không biết, chỉ nói hoàng đế yêu cầu mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873249/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.