“Các ngươi chăm sóc chủ tử như vậy hả?”
Trong đình viện vốn lặng im, lời hoàng đế vừa nói ra lại càng khiến mọi người đè nén, không dám thở mạnh.
Điệp Phong lúc này vẫn không ngừng khóc, liên tục dập đầu khóc: “Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết…”
“Nô tài như vậy còn giữ để làm gì?” Ngữ khí của Long Phi Ly vẫn nhẹ nhàng như khi nói chuyện bình thường, nhưng Hạ Tang lại thầm nghĩ không hay rồi.
“Từ Hi, mang nàng ta dẫn đi.”
Người được gọi là Từ Hi, Hạ Tang giật mình cười khổ, hoàng đế thậm chí cự tuyệt ngay cả cơ hội để hắn thay Điệp Phong cầu tình.
Một câu dẫn đi, mọi người ở đây có ai không nghe ra được ý tứ trong lời nói đó?
Hoàng đế muốn giết Điệp Phong!
Ngưng mắt liếc nhìn Dao Quang đang đứng cách đó không xa, thân hình kiều diễm run run, sắc mặt Niên tướng có phần xám lại, chẳng lẽ hắn thật sự tính sai rồi sao? Rốt cuộc hoàng đế chỉ đang diễn hay là đang làm thật… Mà quan trọng nhất là, khuê phòng của Tuyền Cơ cách nơi này khá xa, đêm hôm khuya khoắt, tại sao vừa mới phát hiện có thích khách không lâu thì Tuyền Cơ lại ăn mặc không chỉnh tề xuất hiện ở nơi này?
Nghĩ đến đây, tâm hắn đột nhiên trầm xuống.
Điệp Phong nghẹn ngào nhìn về phía Tuyền Cơ, thân mình không ngừng run run, nàng không muốn chết. Sự thật là lúc ấy nàng đang ở ngay sau lưng Tuyền Cơ, nương nương bướng bỉnh, chính nàng lại không có ngăn cản người.
“Từ Hi”, Long Phi Ly nhíu mày.
“Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873248/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.