Lưỡng lự vài giây, cuối cùng nàng nhanh chóng xoay người, chuẩn bị bỏ chạy.
Trong phút chốc cửa bị đóng lại.
Nàng cơ hồ đã bị dọa đến sợ hãi.
« Chu Thất. » Tiếng nói từ phía sau truyền đến, âm thanh nhỏ nhẹ mà lạnh lùng, mơ hồ không phải người tốt.
Nàng run run quay đầu lại, một bóng người đứng trong góc tối đang dựa vào giá đồ.
Một tia sáng mỏng manh phác thảo qua hình dáng của hắn.
Làn tóc ánh bạc, đôi mắt xanh, mày rậm, ánh mắt trong trẻo, đôi môi mỏng hơi mím. Nhìn một lượt, kết luận rằng, anh ta một tên đẹp trai tuyệt mĩ.
Nhưng hiện tại điều nàng để ý là dưới chân hắn có hay không có bóng.
Người con trai thản nhiên hỏi : « Đã tìm được chưa ? Tôi vẫn luôn tìm kiếm nó, nếu cô tìm được thì nói tôi biết nhé. »
Chu Thất cười cứng nhắc hỏi lại : « Tìm được gì cơ ? »
« Cái bóng của tôi đó. »
Chu Thất ngậm chặt mồm, ngăn không cho tiếng thét chói tai phát ra ngoài, vội vã nói : « Tôi đi đây, bye bye, không hẹn gặp lại. »
Chu Thất chạy như bay ra phía cửa. Đây là một chiếc cửa kiểu cũ, trên cửa có hai tay nắm bằng đồng. Cửa không khóa, nắm lấy hai vòng nắm, nàng đẩy nhưng lại chẳng thấy động đậy.
« Bên phải cửa có tấm gương, cô lại coi thử xem. » Sau lưng truyền đến âm thanh lười nhác.
Nàng cắn chặt răng nhìn sang, bên cạnh cửa thực sự có một tấm gương đồng dài đứng sừng sững.
Trên mặt kính mờ ảo nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873156/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.