Phố Tây Ninh là nơi mà ban ngày thì là nơi tụ tập của những kẻ ăn no rỗi việc thích tụ tập, bàn luận về đồ cổ. Còn ban đêm, cả dãy phố như bị phủ một lớp giấy gió cũ kĩ ẩm mốc, là nơi mà rất có khả năng sẽ gặp được cảnh tụ họp của các cô hồn dã quỷ, mà cảnh vật khi đó cũng thật điêu tàn.
Tiệm Ngọc số 18 phố Tây Ninh … lại một tật xấu khác của Tân Truy Truy. Gửi hai tin nhắn, lại không nói rõ tiệm nào. Ngọc gì chứ, có đến một nửa con phố này đều là tiệm bán ngọc.
Di động đột nhiên vang lên.
Là của người bạn thứ hai kia của nàng, Cổ Ngọc Hoàn.
« A Thất, cậu có biết Truy Truy ở đâu không ? Mình tìm nó mãi mà không thấy. »
Đã không nói tới thì thôi, mà nói tới thì như chạm đúng chỗ đau của Chu Thất, nàng gầm nhẹ, « Con bé đó mất tích rồi, khiến mình nợ nần chồng chất, cậu chuẩn bị đi nhặt xác mình đi là vừa. »
“…”
« Đã thành luật định rồi, nếu là hồng nhan, sẽ sớm xuất hiện một vị tổng giám đốc hay một CEO, nếu là Tấn Giang* thì hẳn là sẽ xuyên qua không chết được. »
* Tấn Giang là trang tiểu thuyết nổi tiếng gì đó của TQ, ^^ chưa tìm ra.
« … Nếu xuyên về quá khứ có phải là mình cũng nên đi tu tiên gì đó ? »
« Ồ, sao cậu biết ? » Đầu bên kia kinh ngạc thốt lên.
« Cậu đi chết đi, bổn nương hôm nay nếu không tìm thấy Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873155/chuong-42.html