Khúc Quân lập tức lắc đầu. 
Sau đó Khúc Quân mới hiểu ra Lăng Mặc ý là nói phòng nghiên cứu phân phát phòng ở cho các nghiên cứu viên. 
Những lúc cần gấp rút nghiên cứu, nghiên cứu viên chỉ có thể ở lại đây mấy ngày không về nhà, khi có tiến triển gì trong quá trình nghiên cứu thì có thể chạy ngay tới trong vòng vài giây. 
Lăng Mặc mở cửa bằng vân tay, bên trong là một căn phòng vô cùng đơn giản gọn gàng, tuyệt đối là phong cách của Lăng Mặc. 
Diện tích khoảng 15 mét vuông, hai bên tường có để hai chiếc giường tầng, vì để tiết kiệm không gian, phía trên là giường, ở dưới là bàn đọc sách và tủ quần áo. 
Phòng trọ của nghiên cứu viên cũng có phòng tắm vòi sen, nhưng không gian không lớn lắm. 
“Nơi này trước đó trừ anh ra còn người khác ở nữa à?” Khúc Quân tò mò hỏi. 
“Là trợ lý nghiên cứu, cũng là học sinh của tôi.” 
“Vậy anh ta còn về đây ở không?” Nếu người ta về đây ngủ mà thấy giường của mình bị chiếm thì không tốt lắm đâu! 
“Lần đó phi cơ bị tai nạn, cậu ta không cứu được.” Lăng Mặc vừa nói vừa cởi áo khoác treo vào trong tủ quần áo. 
“À ừm… Xin lỗi.”Khúc Quân gãi gãi cái gáy. 
“Cậu không cần xin lỗi, cậu ta không phải vì cậu mà chết.” Lăng Mặc đáp. 
Kết thúc đề tài nói chuyện, Khúc Quân cảm giác mình tiếp tục không nổi nữa… 
Mấy ngày sau đó, Khúc Quân mới chân chính cảm nhận được sự ‘tột 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897678/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.