Khúc Quân sờ sờ sau gáy, vui vẻ nói “Bọn họ muốn lừa cậu ký hợp đồng vay thế chấp, chứng minh bọn họ đã sắp cạn kiệt lương thực, không duy trì được mấy ngày nữa! Ba của Lý Viễn Hàng dù sao cũng là người dưng! Nhưng mà… Trần Lỵ lại là dì ruột của cậu, bà ấy làm như vậy, cậu chắc chắn rất thất vọng.”
Lăng Mặc đậy nắp chai dầu lại, nói “Tớ không thất vọng, bởi vì bọn họ không phải là cậu. Ngủ đi, mai còn phải dậy sớm đi học.”
Bởi vì bọn họ không phải là cậu… Nói cách khác trên thế giới này, chỉ cần Khúc Quân cậu đối xử tệ với Lăng Mặc thì mới thật sự khiến y thất vọng.
“Ừ. Toàn mùi dầu cù là không hà, cậu ngủ được không?”
“Ngủ được. Còn dễ ngửi hơn cả mùi thả bom của cậu.”
“…” Khúc Quân cảm thấy mình bị bạo kích giảm mười ngàn điểm.
Lúc nhắm mắt ngủ, cậu hiểu rõ, bản thân cậu không sợ nhiệm vụ tư duy thâm tiềm thất bại, mà là sợ vĩnh viễn mất đi lòng tin của Lăng Mặc.
Khúc Quân nghiêng người qua, đối diện với ánh mắt của Lăng Mặc.
Ở trong bóng tối, ánh mắt của Lăng Mặc trông rất đẹp, thâm thúy đến mức tận cùng của thuần túy.
“Lăng Mặc, cậu là nhiệm vụ của tớ.”
Lăng Mặc không nói gì.
“Vì để hoàn thành nhiệm vụ này, ngay cả mạng sống tớ cũng không cần.”
Cậu hoàn toàn nói thật.
Hồi lâu sau, Lăng Mặc vươn tay tới nắm lấy vành tai cậu.
“Tớ không muốn cậu mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897580/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.