*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu đã quá tự phụ rồi, cứ cho là mình gầy xuống là có thể trở nên linh hoạt nhạy bén, nhưng Lăng Mặc phối hợp đầu óc và cơ thể còn nhịp nhàng hơn cả cậu nữa…
“Chơi vui không?” Lăng Mặc ngoẹo đầu hỏi.
“Không vui.” Khúc Quân lắc đầu như trống bỏi, làm bộ tội nghiệp vươn tay ra “Trả quần lại đây…”
Lăng Mặc khẽ hừ một tiếng, khóe môi nhếch lên.
Tiêu rồi… Lại nở nụ cười tà mị gì đó nữa, Khúc Quân thầm run trong lòng…
“Để tớ giúp cậu mặc.”
Lăng Mặc đột nhiên lặn vào trong nước, sau đó nắm lấy mắt cá chân của cậu kéo xuống.
Cũng may là lần này Khúc Quân có chuẩn bị sẵn, cậu nhanh chóng hít một hơi thật sâu, trước mắt nổi đầy bọt khí, Lăng Mặc cầm quần bơi luồn xuống dưới chân cậu, rồi kéo lên trên, khi ngoi đầu ra khỏi nước, bọt khí tan hết, Khúc Quân nhìn thấy khuôn mặt của Lăng Mặc.
Y đang cười.
Khúc Quân lần đầu tiên khẳng định, y chính là vì ở cùng cậu nên mới cười.
Y cười lên trông rất đẹp mắt.
Khúc Quân sợ Lăng Mặc nghe xong lời cậu nói thì sẽ muốn chỉnh cậu thêm một trận nữa, vì vậy cậu chỉ thầm nghĩ trong bụng chứ không dám nói ra.
Bọn họ chơi thỏa thích ở công viên nước mãi đến hơn ba giờ chiều mới về nhà.
Bọn họ lên xe buýt ngồi ở hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897579/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.