"Đến rồi."
"Vậy đi tiếp hắn ta đi, ta tới hỏi thăm cô chút rồi đi luôn, không thể trì hoãn chuyện quan trọng của cô." Tiểu thư Yên Ngọc có danh tiếng, nhưng thân bất do kỷ, Tô Doanh biết không thể gây thêm phiền phức cho cô ấy.
"Không sao, vị khách quý đó tối nay sẽ nghỉ ở trên thuyền, chẳng qua là lâu rồi ta không xuất hiện, ta đến chào hỏi người đó trước, cô cứ ăn đồ ăn nhẹ trước, lát nữa ta quay lại tiếp cô."
Bà ngoại cố ý bỏ rơi cô, chuyện cũng không phải có thể kết thúc trong chốc lát, nên cô đồng ý đề nghị của tiểu thư Yên Ngọc.
tiểu thư Yên Ngọc dẫn người rời đi, để lại hai tiểu nha đầu rót trà cho cô.
Tô Doanh ra ngoài lan can thuyền, gió đêm hơi lạnh, thoang thoảng hương lau sậy. Cô tựa vào lan can nhìn xuống, bên dưới truyền tới tiếng nói cười. Bởi vì kết cấu khác biệt, cô có thể thấy rõ ràng kỹ nữ nào đó dáng người lẳng lơ, đôi mắt mấy vị khách quý say rượu mê đắm nhìn theo, nước miếng giàn giụa.
Thậm chí, có người đột nhiên lao ra ói ở trên lan can.
Tô Doanh nhíu mày, làm bẩn cả nước hồ.
"Cô nương, trà sẵn sàng rồi." Nha đầu bỗng mở miệng, làm Tô Doanh kinh ngạc một chút.
Khăn tay trong tay Tô Doanh cứ thế rơi xuống, bay theo gió.
"Ôi trời...." Đây là khăn Hạ Diệp mới thêu cho cô, nếu làm mất thì phiền lắm.
Thế nhưng chiếc khăn thêu lại rơi gần người mới ói kia, Tô Doanh lập tức kéo nha đầu kia sang, chỉ tay: "Khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sac-vuong-phi/1792995/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.