Ai nói không phải chứ? Cũng bởi vì thân phận của Doanh tỷ là một người bị chồng bỏ, mỗi lần về thăm bà đều bị các chị em khác nói xấu và xem thường. "Ai dám nhắc tới? Cứ quyết định như vậy đi! Buổi tối lại gọi cậu và dì của Doanh nhi tới, ta sẽ nói chuyện đàng hoàng với bọn họ, bảo bọn họ cố gắng quản thúc con trai con gái của mình. Trên người Doanh tỷ cũng chảy dòng máu của ta, sao có thể để chúng sỉ nhục và chửi bới như vậy được?"
"Có lão thái thái quan tâm như vậy cũng là phúc của Doanh tỷ.” Chương ma ma thật lòng nói một câu.
Chu lão thái thái lại không lạc quan như vậy: “Ta cũng là người gần đất xa trời, có thể bảo vệ Doanh tỷ cũng chỉ là nhất thời mà thôi. Người có thể bảo vệ nàng cả đời trước sau lại không phải ta."
Chương ma ma không muốn nói gì nữa, nói nhiều hơn nữa cũng không thể thay đổi được tình trạng bất đắc dĩ của Doanh tỷ như hiện nay.
Trời vừa tối, Tô Doanh và Chu lão thái thái vừa nói chuyện vừa ăn tối.
Tuy Tô Doanh không có biểu hiện khác thường nhưng người khôn khéo như Chu lão thái thái vẫn có thể từ lời nói và cử chỉ của nàng mà nhìn ra được nàng có phần không yên lòng.
"Thức ăn không hợp khẩu vị của ngươi à? Hay ta bảo ngươi ngủ lại với bà lão này khiến trong lòng ngươi không thoải mái?"
"Bà ngoại lại nói oan cho A Doanh rồi. Có thể hầu hạ bên cạnh bà ngoại thì A Doanh tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sac-vuong-phi/1792994/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.