Kiếp trước Tô Doanh từng ở thôn trang ngoài kinh thành, vui là ở đó có suối nước nóng. Vì nàng muốn Thẩm Mặc Trì vui vẻ, cố ý xây tường rào xung quanh suối nước nóng, bên trong tường xây bằng ngọc thạch để dẫn cá vào, Thẩm Mặc Trì rất hài lòng, nàng cũng học được cách bơi ở đó.
Nhưng Tô Âm cũng rất thích suối nước nóng, Thẩm Mặc Trì đã đem thôn trang tặng cho Tô Âm.
Vì thế, nàng đã buồn trong một thời gian dài.
Lúc này Tô Doanh chờ rơi xuống nước, sau đó lặn xuống nước bơi đến bờ lau để thoát.
Nhưng thứ đợi nàng không phải là mặt nước mà là bàn tay đột nhiên kéo eo nàng, sức rất mạnh, ôm lấy nàng xoay một vòng trên không trung sau đó nhẹ nhàng đáp xuống lầu ba.
Tô Doanh vừa ngẩng đầu nhìn, kinh ngạc không nói nên lời.
Người cứu nàng tướng mạo anh tuấn, một bộ áo dài màu xanh thẫm càng tôn lên vẻ nho nhã đa tình của hắn, còn tưởng cuộc đời này sẽ không gặp lại Tuyên Mạch, vậy mà hắn cứ rơi từ trên trời xuống.
"Ai nha, mẹ ai nó phá chuyện tốt của ta?"
Tiểu Nha Nội ở lầu hai kêu khẽ, Tuyên Mạch nháy mắt với ai đó, bóng người Thanh Duyệt đi xuống lầu.
"Ngươi có thể ngậm miệng lại." Tuyên Mạch nở nụ cười độc.
"Ngươi có thể bỏ tay ra khỏi eo ta." Tô Doanh không chút khách khí đáp lại.
Cảm giác không tệ, cách lớp vải cũng có thể cảm nhận được cảm giác ấm ấp thoải mái và nhỏ nhắn, Tuyên Mạch hơi không nỡ.
"A Doanh, ngươi không có sao chứ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sac-vuong-phi/1792996/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.