Vào thư phòng, Tạ Ung lấy từ trong áo ra một vật, là một chiếc túi vải bông đã ố vàng, bên trong đựng một thứ bột kích thích tuyến lệ, vô sắc vôvị, hiệu quả tuyệt cao, còn hơn cả bột tiêu rất nhiều.
Hóa ra thứ khiến hắn khóc —— bí mật của Hoàng cung đại nội, chính là do hoàng thượng bệ hạ Huyền Dục ban thưởng.
Nhớ tới lần đầu tiên được chứng kiến uy lực của thứ này, Tạ Ung không nhịn được nhăn mặt lại, bộ mặt xám đen.
Tạ Ung lên làm Trạng nguyên khi tiên đế còn tại vị, nhưng không lâu sautiên đế băng hà, Huyền Dục kế vị, lúc tiểu Hoàng thượng Huyền vừa lênngôi quyền lực đều rơi vào tay Trịnh Thái hậu, Huyền Dục rất uất ức, vìvậy thường tìm một người trẻ tuổi vào cung nói chuyện tâm tình, coi nhưlà bồi dưỡng tình cảm, thấu hiểu văn võ bá quan. Tam nguyên như Tạ Ungđương nhiên sẽ được Huyền Dục vô cùng coi trọng.
Ngay lúc đó TạUng còn trẻ tuổi anh tuấn, mắt phượng cuốn hút, Huyền Dục mỗi lần thấyhắn cũng phải thèm thuồng, hận không thể nhào tới bên người Tạ Ung.
Đối với kiểu người như Tiểu Hoàng thượng nam nữ đều ăn sạch không tha này,Tạ Ung dĩ nhiên là muốn trốn càng xa càng tốt, e sợ sẽ chuốc phải rắcrối.
Hắn thà làm quan võ ra ngoài chém giết chứ không thể dùng gương mặt này để làm nịnh thần.
Có một lần, Tạ Ung vừa bước vào Ngự Thư Phòng, Huyền Dục ngẩng đầu nhìnlên thấy hắn, ngồi ở long vị mà chảy nước mắt, Tạ Ung sợ hết hồn, hắnnghĩ là Thái hậu lại làm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-gia/1050/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.