So với chuyện cô độc tịch mịch, điều càng làm cho Nguyên Nghi Chi khôngthể nhịn được là người đồng tình, kẻ thương hại, tò mò, còn có cả ánhmắt bài xích, giống như nàng là con quái vật.
Có lúc nàng thậtrất muốn hỏi trời cao, cả ba"Vị hôn phu" đều chưa gặp mặt nàng lấy mộtlần, bọn họ qua đời thì liên quan gì tới nàng chứ ?
Nhưng làngười đương thời tin Thần Tín Phật, những điều không hiểu, không rõ đềuquy cho số mệnh, Nguyên Nghi Chi đành phải mang tiếng “sao chổi” khắcchồng.
Mẹ đẻ Nguyên Nghi Chi là Chu di nương nương vì nữ nhikhông thể xuất giá, bà đã len lén khóc không biết bao nhiêu lần, mẹ cảTrịnh thị cũng vô cùng để tâm, vì nàng mà cố kiếm thêm nhiều thanh niêntài tuấn, đáng tiếc dù có không ít người tham luyến quyền thế Nguyênphủ, nhưng họ vẫn quý trọng cái mạng nhỏ của mình hơn, không dám mạohiểm.
Không ngờ Tạ Ung lại dám cầu hôn, cũng không nhớ tại saocuối cùng bọn họ lại thuận lợi thành thân như thế, khiến Nguyên Nghi Chi cũng cảm thấy nàng may mắn, cho tới bây giờ Tạ Ung cũng không xảy rachuyện gì ngoài ý muốn, xem ra là quá tốt rồi.
Vừa nghĩ tới vócngười cao gầy của Tạ Ung, cộng thâm khí chất ngọc thụ lâm phong , mắtphượng thập phần quyến rũ, Nguyên Nghi Chi không nhịn được tự cảm thấynóng mặt.
Nàng trở mình trong chăn, đem chôn mặt thật sâu tronggối, trong lòng ba phần khẩn trương ba phần mong đợi, còn có ba phầnthấp thỏm pha chút sợ hãi.
Nàng nghe được tiếng bước chân nhènhẹ, rồi nghe tiếng màn trướng buông lên rồi hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-gia/1051/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.