Kim Taehyung mở cửa phòng bệnh, hắn thấy omega ngồi trên giường nhìn ra cửa sổ. Có vẻ thanh bình lại rất yên ổn, Jeon Jungkook vừa liếc mắt thấy hắn đã mất hứng, cậu hạ người nhanh chóng kéo chăn nằm nghiêng sang một bên. Alpha thở dài, ba ngày hắn ở lại đây đều là ba ngày mà Kim Taehyung phải chứng kiến cảnh bị Jungkook phớt lờ. Cậu không muốn ăn thức ăn hắn đút cho, không muốn nhìn thấy hắn, không trò chuyện, không quan tâm mọi thứ. Giống như chỉ sống trong thế giới mỗi cậu vậy, bao quanh lấy im lặng, chỉ trò chuyện với riêng chính mình. Đôi con ngươi tròn xoe khẽ lay động, bên tai vang lên tiếng Taehyung. "Jungkook, chúng ta ăn cháo thôi..." Kim Taehyung dẫu ghét nhất là người khác phớt lờ mình nhưng đối với hiện tại, dù có muốn nhanh chóng bắt lấy sự chú ý của omega hắn cũng không thể. Jungkook lì lợm nằm im như đã ngủ, nhưng thực tế thì không. Những ngón tay cậu đan vào nhau, chậm chạp chơi đùa như thể nó rất thú vị. Chất giọng vốn dĩ trầm ấm lại cất lên thêm lần nữa, nhưng lần này đã đi kèm theo cả hành động. Kim Taehyung hơi mím môi, hắn vuốt ve trên tấm lưng cậu rồi lại bắt lấy đà đỡ omega ngồi dậy. "Ngốc nghếch đừng dỗi nữa, cháo rất ngon mà... Jungkook ăn xong ta sẽ đi thăm em bé nhé?" Jeon Jungkook bây giờ mới cúi đầu, đôi mắt ngước lên nhìn hắn. Trông bộ dạng âm u, muốn trốn tránh lại lẫn đâu đó ghét bỏ. Cậu mấp máy môi, giống như giễu cợt lại giống như dứt khoát. "Tôi không thích." "Ngoan nào, Jungkyung đang đợi chúng ta mà? Em bé sẽ nhớ em lắm đấy, đừng dỗi nữa... nhé?" Jeon Jungkook gừ gừ trong cuống họng, ngay khi tất cả đối với Jungkook hiện tại chỉ toàn là giả dối. Cậu trừng mắt nhìn hắn, đến cả bàn tay vẫn đang nắm tay cậu cũng trở thành bị cậu bấu lấy, omega hung hăng đưa đến bên miệng, há miệng cắn lấy. Hai mắt Jungkook mất bình tĩnh đỏ lên, giống như sắp khóc lại giống như đang hả giận. Cứ nghiến lấy thật mạnh, không quan tâm người bị cắn lấy đã đau đến mức nào, lẽ đương nhiên rằng Kim Taehyung hoàn toàn không phát cáu, hắn nhăn mặt và chỉ cố gắng dỗ ngọt cậu. Alpha dùng tay còn lại xoa xoa trên mái tóc rối bời, hai mắt hắn nhìn vào cậu lại đột nhiên cong lên như đang cười. "Jungkook ngoan, tôi đau... thả ra nào? Em ăn hết cháo tôi sẽ cho Jungkook cắn nhé? Bây giờ thì nhả ra nào, đừng cắn nữa... ngoan nào..." Jeon Jungkook vẫn cố chấp, cứ nghe đến những lời mật ngọt ấy cậu lại phát hoảng. Giống như trước kia vốn dĩ thèm khát nó bấy nhiêu thì hiện tại Jungkook hệt như kẻ điên, sợ hãi nhất là ai đó bảo cậu ngoan, bảo cậu là đồ ngốc nghếch. Suy cho cùng như thế, vẫn chỉ có mỗi hắn là người luôn gọi omega như vậy, Jungkook hừ hừ, hai mắt tròn xoe nổi lên một tầng nước, cậu nhả tay hắn ra rồi bỗng dưng ôm lấy chăn nép vào một góc. Omega lẩm bẩm lên tiếng: "Cút đi, cút ra... tôi không muốn. Cút ra đi, không phải Kim Taehyung... cút đi!" Kim Taehyung nhìn vết răng sâu hoắm ở trên mu bàn tay mình. Hắn nén lại khó chịu trên da thịt, cứ vậy lại đến gần cậu vươn tay ôm lấy người Jungkook, vỗ nhẹ vào lưng cậu lại âu yếm hôn vào trán omega. "Không đâu, là tôi đây mà? Jungkook ngoan nào, chúng ta ăn cháo nhé?" "Là Taehyung? Ha ha, Taehyung nào mà ở đây giờ này?... anh ấy phải đi làm rồi, em bé cũng biến mất rồi... đừng có lừa tôi. Đồ nói dối, cút đi... tránh xa rôi ra" Cậu mở to mắt, môi cong lên cười cười. Coi cái điệu bộ láo liên của cậu, omega nhìn chằm chằm vào mắt hắn. Không phải vì cậu yêu quá nên mới sinh ra ảo giác, Jungkook bật cười khanh khách. Omega đưa một ngón tay chạm vào gò má hắn khẽ vuốt ve, sau đó lại dừng lại rồi cúi gằm mặt. "Kim Taehyung có ở đây bao giờ? Anh ấy phải chăm người yêu nữa, tôi thì có gì nữa đâu... đến cả bụng bầu còn để mất được. Huống hồ..." Jeon Jungkook vu vơ nói, cậu bấu chặt vào hai bắp tay hắn rồi cứ như vậy lại ngẫng mặt ngu ngơ hỏi hắn: "Taehyung này, tôi nên làm gì với anh đây? Buổi tối chắc chắn anh ấy sẽ tới, sau đó sẽ ôm tôi nè... hôn tôi nữa. Nhưng mà lúc đó tôi không giúp anh ấy được, bây giờ cũng không được nữa... tất cả tôi cho Taehyung bây giờ cũng không bằng người ta cho anh ấy nữa. Tôi chỉ là đứa ngốc thôi, có biết gì ngoài giữ chặt anh ấy bằng cái đầu óc ngu si này đâu?" Kim Taehyung không hiểu cậu nói gì, hắn chỉ biết omega lúc ấy nói chuyện rất nhẹ nhàng, rất chậm rãi giống như đang tâm sự nhưng lại giống như đã buông xuôi rồi. Omega biết hắn sẽ tìm cậu vào buổi tối, biết hắn sẽ hôn cậu, nhưng rốt cuộc thứ mà Jeon Jungkook có thể níu giữ hắn của hiện tại không phải thân thể cậu. Tình yêu cũng không phải, mà chỉ có sự cố chấp, chỉ nhờ vào đầu óc chậm chạp của cậu mà thôi. "Taehyung này..." Kim Taehyung như biết mình nhận ra nhiều điều, chỉ khi nghe cậu gọi mình như thế hắn lại cúi thấp mặt một tẹo để Jungkook ghé vào tai mình thì thầm. Đó là một thói quen, từ khi cả hai còn là những đứa trẻ cho đến khi lớn omega luôn thủ thỉ vào tai hắn những điều vô vị, tuy là ngốc nghếch nhưng đều khiến hắn vui. Buồn cười ở chỗ alpha lại ngộ nhận rằng mình ghét nó, thế rồi vẫn cứ như vậy lạc vào những thứ gọi là thói quen. "Em nói đi?" "Cho tôi một điếu thuốc được không? Hay thuốc ngủ gì đó cũng được, tôi muốn đi ngủ rồi." "Nếu tôi nói không cho em thì sao?" "Cho tôi đi, tôi cần nó lắm mà... anh biết điểm chung của nó với Kim Taehyung là gì không?" Jungkook lắc lắc bả vai hắn, cậu nuốt nước bọt. Cổ họng Jungkook khô khốc, khuôn mặt giữ nguyên vẻ chẳng hề cười. Giống như thành khẩn xin xỏ, lại vô cùng nghiêm túc mà nói. Omega thấy hắn đực mặt ra chẳng nói gì, cậu vươn tay chạm vào gáy hắn xoa xoa lấy lòng. "Tôi sẽ thao thức để nhớ về nó, và Kim Taehyung cũng vậy. Tôi yêu anh ta đến mức cả đêm chỉ nghĩ đến việc ngày mai mình phải biểu hiện thế nào khi cùng anh ấy... làm tình! Nghe như tôi thèm khát lắm ấy nhỉ? Nhưng chắc đúng rồi, nghĩ đến anh ấy sẽ thỏa mãn tôi cũng đủ vui... nói chi." Alpha nghe đến thế đã vội siết lấy eo cậu, hắn vừa ngây ra rất lâu chỉ để phát hiện ra nhiều chuyện. Taehyung nhìn khuôn mặt đã chẳng còn cái vẻ mềm mại, đôi mắt tròn xoe sáng lên nhìn hắn nữa. Bây giờ lắng tai nghe thấy lời nói của cậu, Kim Taehyung hoàn toàn nhận ra rằng ấy chỉ là trải đời mà thôi. "Jungkook này, em sẽ không cần dùng đến thuốc lá nữa đâu... thay vì thế cứ hôn tôi nếu em cảm thấy khó chịu." "Ha ha, đó vốn là thứ mà tôi muốn quên nhất đấy... thay vì hút hết điếu thuốc độc hại kia thì tôi chọn bỏ nó để Kim Taehyung sẽ hôn tôi vào buổi tối, và thói quen ấy bây giờ làm tôi phát tởm!" Jungkook nén cười cợt, cậu đẩy hắn ra xa mình rồi ôm chăn. Mặc kệ tô cháo đã nguội hẳn, căn bản omega chẳng muốn ăn nó một chút nào. Jeon Jungkook bất cần miết nhẹ lên môi mình rồi cất tiếng: "Thế thì khác nào tôi được hôn gián tiếp với người yêu cũ của anh à? Mẹ kiếp, tôi ghét nó." Kim Taehyung nhìn đồng hồ, hắn sẽ cho cậu ăn vào nửa tiếng sau. Alpha chỉnh lại gối, hắn chui vào chăn cố chấp dính sát vào người cậu. Bàn tay đưa về phía trước siết lấy bụng cậu, môi kề bên gáy Jungkook thì thầm. "Dù sao thì... nếu em không thể vào giấc được cứ hãy mắng tôi, đừng hút thuốc nữa. Nó có hại lắm!" Jeon Jungkook nằm yên không hề bài xích với tư thế của cả hai, cậu chỉ im im rồi bỗng dưng cất tiếng: "Tôi yêu anh, tôi ghét anh! Ghét cái cách anh đẩy tôi vào cái bẫy tình kia, mẹ kiếp! Tôi vẫn chỉ là thằng ngu, chọn tin tưởng anh cho đến khi tàn đời thôi." Alpha không nói, hắn biết Jungkook có ý gì. Cậu đang cố muốn thoát khỏi hắn, muốn quên đi hắn khi Jeon Jungkook cứ hoảng loạn sẽ lại đi tìm hắn. Căn bản những lời Jungkook nói ra hiện tại đều sẽ khiến Kim Taehyung day dứt hơn, tội lỗi lại chồng thêm tội lỗi. Và hắn thề rằng tất cả những thứ hắn từng đặt ra trước kia cho suy nghĩ nông cạn của mình sẽ kết thúc từ đây, thứ Kim Taehyung phải làm bây giờ là sửa sai, chịu mọi lời cay nghiệt từ người chồng hợp pháp – Jeon Jungkook của mình. ___ này là chưa ngược nè đk=)))) kh biết sao nhma mỗi lần em viết ngược top là em muốn chết lên chết xuống... mấy chap sau em sẽ lại cố gắng hơn•́ ‿ ,•̀
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]