Kim Taehyung trở lại công ty không lâu đã tiếp tục đi công tác nước ngoài, mà Jungkook thì nào biết được cạnh bên hắn vẫn còn có anh thư ký quen thuộc, là người yêu cũ kiêm luôn vị trí bạn thân mà nó tự nói. Jungkook lẽo đẽo theo sau lưng hắn, từ lúc Taehyung bắt đầu dọn quần áo vào vali, cho đến khi hắn đã ngồi xuống sofa xem lại giấy tờ.
Jungkook muốn nói chuyện với hắn nhưng lại không biết nên nói như thế nào, hắn đi sẽ lâu lắm mà Jungkook thì sẽ nhớ hắn lắm. Cậu ủ rũ giống như cọng bún thiu, đứng ôm gấu bông bên cạnh ghế sofa nhìn hắn. Không dám nói, cũng không dám bĩu môi buồn tủi.
Chỉ là vô tình, nhưng Kim Taehyung không nghe thấy tiếng động gì lại đưa mặt nhìn sang. Hắn thấy Jungkook giống như bộ dạng sẽ khóc òa lên như ba mẹ đi vắng, nhưng cậu chỉ im lặng, đứng nhìn hắn, hai tay ôm thật chặt gấu bông.
"Taehyungie đi chừng nào mới về?"
"Nhớ tôi à?"
"Vâng, anh trả lời em đi" Jungkook nghe hắn nói thế cũng ỉu xìu gật đầu, lắm lúc muốn ngồi vào lòng hắn, sau đó ôm thật lâu, muốn nói rằng hay Taehyung đừng đi nữa, em sẽ nhớ lắm nhưng rối cuộc vẫn không tài nào đủ can đảm để lên tiếng. Không phải vì sợ, mà là vì liệu cậu nói hắn sẽ bỏ vào tai hay sao?
"Tôi không thích về." Kim Taehyung gấp lại xấp tài liệu, hắn nhẹ bẫng cất lên.
"Nhưng mà..." Jungkook nghe thế đã hoàn toàn rầu rĩ, cậu cúi gằm mặt, thở dài. Kim Taehyung sẽ không về nhà nữa, Jungkook sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/439992/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.