Hai ngày sau đó, Jungkook cũng chỉ ngồi ở phòng khách ngóng chờ hắn. Tuy vậy, cậu vẫn luôn ăn đủ ba bữa, thi thoảng sẽ ra ngoài mua một ít đồ. Dạo quanh công viên dưới sảnh, trên đầu tròn đội mũ len, áo khoác to sụ.
Jungkook ôm bụng đi qua đi lại trong phòng, sau đó lại trở về ngồi một góc bên giường bấm điện thoại.
Cậu nhìn tên danh bạ của hắn, nhìn rất lâu. Cảm giác ngốc nghếch lại dâng lên trong lòng, muốn nghe giọng hắn nhưng lại không có can đảm bấm vào, muốn nhìn thấy hắn nhưng chẳng đủ tự tin gọi video.
Jungkook thẫn thờ nghịch nghịch bụng đã vượt mặt, em bé sắp được gặp ba nhỏ và ba lớn rồi. Jeon Jungkook lại càng nghĩ về điều đó, trong lòng đã không khỏi ánh lên một cỗ chua chát xen lẫn vui mừng.
Cậu thỏ thẻ: "Em bé đáng yêu, Kim nhỏ bé... Taehyungie đi công tác xa lắm, không biết bây giờ ba lớn đang làm việc hay đang làm gì nhỉ?"
"Bé không đoán được hả? Huh, ba cũng không đoán được. Em bé có muốn gọi cho ba lớn hông? Bé muốn hả, vậy ba nhỏ gọi nhé... trước hết bé phải im lặng rõ chưa, nếu ba lớn không hài lòng thì chúng ta không được khóc đâu..."
Jungkook luyên thuyên một hồi lâu, giống như trấn an chính bản thân mình và em bé, dù là vậy nhưng đó cũng chỉ là cái cớ để cậu can đảm gọi cho hắn mà thôi. Sau đó mới ấn vào cái tên ấy. Cậu áp điện thoại vào tai, trái tim bên lòng ngực đập lên dồn dập.
Kim Taehyung ở đầu dây bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/439993/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.