🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Úp hai tay che kín đôi mắt, như thể che giấu cả điều khiến tâm hồn mình thật phiền muộn.



Tôi cố gắng áo chế tâm tình của chính mình.



Miễn cưỡng ổn ổn trở lại, một lần nữa ngẩng lên, không ngờ rằng đất trời đã không còn nhuộm màu sắc cũ.



Sau và trước đều có những gã đàn ông nhìn thôi đã biết ngay là dân chuyên nghiệp.



Tên bán báo đáng ra đứng bên cạnh tôi không biết đã biến đi đâu, chỉ còn lại độc một sạp báo trơ trọi.



Tôi lùi về sau, sợ hãi dâng lên cuồn cuộn trong lòng.



Dữ Tương!



Nhất định là anh ta, tôi biết nhất định là anh ta!



Cho dù phải đối mặt thật, tôi cứ tưởng tôi còn có được vài giây đồng hồ sử dụng đến hàm răng nhọn của tôi.



Ít nhất cũng phải hô hoán to tên của Vinh Dữ Tương cho thiên hạ biết, chừa lại chút ít tung tích đáng thương về mình.



Ai ngờ còn chưa mở miệng, sau cổ đã nhói lên.



Ra y học phát triển đến trình độ bậc này rồi cơ đấy, có thể làm người ta tê liệt tay chân chỉ trong nháy mắt, não bộ tạm ngưng.



Tôi mềm oặt lịm đi…



Mở to mắt, cảm giác quen thuộc ùa vào mặt.



Phòng cho khách của Vinh gia.



Tiếng chim hót ngoài khung cửa sổ, lảnh lót đến độ làm người ta phải gượng gạo nặn ra nụ cười.



Đầu giường có một người đang ngồi, nhu tình lắm, chân thành lắm.



Tôi lạnh mặt trừng anh ra, sau đó là cười phá.



Quả thực không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-thien/3059706/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tạc Thiên
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.