🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì sao lại ra nông nỗi này?



Suốt chặng đường tôi không ngừng đổi xe, cứ xe chạy đường dài xong, lại chuyển sang đi tàu.



Bản thân cũng không biết muốn đi đâu, cũng không biết đã đặt chân đến những miền xứ nào nữa.



Dù sao, cứ nơi nào xa nhất, thì tôi chọn mua vé đến nơi đấy.



Cuối cùng tôi đã quá rã rời, cả người như một khoảng trống rỗng, đơn côi đứng ở một góc thành thị nào đó xa lạ, đứng thật lâu, thật lâu.



Nắng sớm, từ chỉ là những nhánh mảnh ngại ngùng le lói, hoá thành bừng bừng chiếu rọi cả thế gian. Tôi dại ra nhìn mọi người đều bắt đầu sôi nổi nhịp sống của họ, ai ai cũng đều vội vã lướt qua trước mặt tôi, bắt đầu ăn bánh mỳ với hot dog.



Tôi cúi gằm, đi mà không biết nơi nào là đích đến.



Sao mà mê man. Sao mà bàng hoàng.



Sự trốn chạy dài đằng đẵng gần như bòn rút cạn kiệt mọi sức lực của tôi, tôi cứ như kẻ hết pin phải cố lê lết hành động.



Dùng động tác đần độn không giống bình thường mà mua một tờ báo, tôi tìm tòi trên mục xã hội.



Không có tin gì về Dữ Tương.



Tìm sang mục kinh tế tài chính, cũng không có.



Tôi quẳng tờ báo đi.



Ờ ha~ Dữ Tương cùng lắm cũng chỉ là phú thương của Hồng Kông thôi mà~ Kể cả anh ta chết, lý do đâu ra mà được lên báo đô thị của Pháp chứ?



Tôi luôn canh cánh anh ta lợi hại hơn so với bát kỳ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-thien/3059704/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tạc Thiên
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.