Nam nhân áo tím lại giống như không nghe thấy lời nnói của Dak Nhiễm, ngược lại lại nhìn hai con mắt yêu dị của thiếu nữ áo đỏ trước mắt, ý tứ hàm xúc không rõ dò hỏi: “Tên?”
Tiếng nói trầm thấp, mày kiếm như thêu, đôi mắt như sao lạnh nhạt, thản nhiên hoáng nhìn, lại làm cho người ta kinh hãi.
Quần áo tím sẫm cùng với trường bào màu đen hiện vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, một đầu tóc đen dài tùy ý vương sau vai, khuôn mặt tuấn mĩ như khóc, giống băng phủ đầy bụi, đôi mắt tối đén như trời cao, thâm thúy như biển.
Chỉ là tùy ý đứng trong không trung, khuôn mặt thản nhiên đảo qua liền làm cho người ta đối đầu không được mà quỳ gối, quỳ xuống đất thần phục,
Dạ Nhiễm nghe vậy, lạnh nhạt xoay người, để lại một bóng dáng chon am nhân áo tím, nàng ngồi xổm xuống, bắt đầu vận linh lực chữa thương cho tử hổ. Cùng lúc chữa thương, Dạ Nhiễm thản nhiên ném chon am nhân áo tím một câu: “Độc tố đã ngấm dần vào tim phổi, nếu như muốn chết thì cứ việc dùng tinh phách(tinh hoa hồn phách) của tử hổ.”
Nam nhân áo tím vừa mở miệng, Dạ Nhiễm đại khái cũng đã hiểu được tiến rình. Nam nhân áo tím trúng độc, đi vào núi Hắc Chỉ, cùng thuộc hạ đi tìm thuốc giải độc “tinh phách tử hổ”. Tử hổ đương nhiên sẽ không đồng ý giao ra bảo bối tinh phách của nó, vì thế liền diễn ra một màn mà nàng đã thấy.
Tông sư Dạ Vũ, vị trí mạnh nhất không đơn giản chỉ là thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/62266/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.